Chương 32: (Vô Đề)

Trong công viên giải trí không có quá nhiều người, có thể là do tết nguyên đán nên nhiều người đã về quê rồi.

Nhan Thu Chỉ có một quả bóng bay nhỏ buộc trên tay, rất dễ thương, nó không phù hợp với tổng thể trang phục của cô nhưng cô rất thích nói.

Cô kéo vành mũ xuống nhìn nghiêng sang người đàn ông bên cạnh:

"Chúng ta cứ chính đại quang minh xuất hiện ở đây như vậy sẽ không bị chụp lén chứ?"

Trần Lục Nam ừm một tiếng: Không đến mức.

Cả hai đều ăn mặc bình thường, còn đội mũ và đeo khẩu trang. Trong công viên giải trí, mọi người đều chơi rất điên cuồng, ít ai để ý đến người khác.

Cho dù có để ý, thì cũng không thể nhận ra hai người họ cùng một lúc được.

Sau khi nghe những gì Trần Lục Nam nói, Nhan Thu Chỉ cảm thấy yên tâm hơn.

Cô nhìn xung quanh, thấy trong công viên giải trí có rất nhiều thứ có thể chơi được, cô nghĩ thầm rồi chọc vào cánh tay của Trần Lục Nam hỏi:

"Anh muốn chơi cái gì?"

Tùy em.

Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn về phía cách đố không xa, chỉ tay nói:

"Hay là đi chơi tàu lượn siêu tốc thì sao?"

Trần Lục Nam: ….

Tàu lượn siêu tốc, vòng quay lớn, tàu cướp biển…. Vì không có nhiều người xếp hàng nên Nhan Thu Chỉ đã kéo Trần Lục Nam chơi hết tất cả trò chơi.

Cô kéo khẩu trang xuống cong môi lên, lộ ra đôi mắt cong cong, không che giấu được vẻ chói mắt bên trong chút nào.

Trần Lục Nam rất bình tĩnh, ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt, còn lại vẫn như thường lệ, dường như những trò chơi sôi nổi ở trong công viên giải trí cũng không thể khiến anh hoa dung thất sắc được.

Nhan Thu Chỉ lén lút liếc nhìn anh, cảm giác bực bội khó tả.

Tâm Trạng và biểu hiện của người này không thể dao động một chút sao?

Đang suy nghĩ, Trần Lục Nam cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay:

"Còn muốn chơi cái gì nữa không?"

Nhan Thu Chỉ nhìn xung quanh:

"Không còn nữa, chúng ta về nhà đi."

Được.

….

Mặc dù chỉ là vài giờ ngắn ngủi, nhưng sau khi lên xe, Nhan Thu Chỉ vẫn cảm thấy rất thỏa mãn.

Cô quay đầu lại nhìn về phía công viên giải trí càng ngày càng xa, cô cúi đầu nhìn tấm ảnh mình chụp mà khẽ cười.

"Trần Lục Nam, em vừa chụp một bức ảnh của anh đó."

Trần Lục Nam: Xấu xí?

Nhan Thu Chỉ nghẹn họng, liếc mắt nhìn anh:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!