--- Hỏi ai
--- chính cô biết.
--- ba cô gọi cho tôi.
---??? cô nói cái gì? Có phải không muốn về nhà chúng tôi hay không? Cô từ chối sao?
--- Không có.
Nhan Thu Chỉ nhìn đến hai chữ này, trực tiếp từ trên ghế đứng dậy:
"Anh vì sao không từ chối?"
Cô hoàn toàn xem nhẹ Trần Lục Nam đang mở cuộc họp.
Đột nhiên trong phòng xuất hiện giọng nữ, hội đồng giám đốc vừa báo cáo công tác xong tính muốn ngồi xuống lại bị âm thanh này dọa sợ không dám ngồi xuống.
Nháy mắt, tất cả mọi người trong video hội nghị hai mặt nhìn nhau, nhất trí đem ánh mắt về phía Trần Lục Nam bên này.
Tin tức kinh động!
Ông chủ bọn họ kim ốc tàng kiều!!!
Trần Lục Nam nghe thấy video truyền đến âm thanh, vừa muốn nói chuyện, Nhan Thu Chỉ đã nói:
"Xin lỗi, anh tiếp tục đi, em đi xuống dưới tầng."
Anh chưa kịp ngăn cản, người đã đi ra.
Trần Lục Nam nhíu mày, nhìn về phía mọi người trong video: Nói xong?
Giám đốc kia gật đầu: Đúng vậy.
Trần Lục Nam ừ một tiếng, âm thanh lạnh nhạt:
"Tôi làm tổng kết, vừa gặp vấn đề lặp lại một lần..." Anh không nhanh không chậm nói, giống như một chút cũng không nóng nảy.
Sau khi nói xong toàn bộ, Trần Lục Nam đem máy tính đóng lại, ngồi ở trên ghế một lát, duỗi tay nới lỏng cổ áo, lúc này mới đi ra ngoài.Nhan Thu Chỉ đi xuống tầng, cũng không ở trong phòng.
Trần Lục Nam nhìn một vòng, nghe được trên tầng truyền đến tiếng đàn, tối hôm qua vừa mới học được.
Bước chân anh di chuyển nhanh chóng đi đến.
Nhan Thu Chỉ thật sự có chút không vui, đi dạo một vòng dưới tầng, cô không tìm được bất cứ cái gì có thể phát tiết cảm xúc, cuối cùng đi lên tầng.
Cảm giác này chỉ có thể lấy dương cầm xả giận.
Cũng không nói là hết giận, cô muốn tìm chỗ phát tiết mà thôi.
Trần Lục Nam đứng ở cửa nhìn vào, thời điểm Nhan Thu Chỉ đàn sai nhắc nhở:
"Câu kia em đàn sai rồi."
Nhan Thu Chỉ: ...
Cô quay đầu lại, tức giận trừng mắt nhìn Trần Lục Nam:
"Sai thì sai, em thích đàn sai được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!