Ngay khi hai người chuẩn bị đi xa hơn một bước, điện thoại di động dưới gối của Nhan Thu Chỉ rung lên.
Cô đột nhiên mở mắt ra.
Sau khi vội vàng luống cuống tắt chuông điện thoại di động, Nhan Thu Chỉ ôm chăn bông trốn đi.
Cô điên rồi sao, tại sao lại có một giấc mơ như vậy.
Hơn nữa còn là ở trong chương trình ghi hình nữa, cùng Trần Lục Nam trốn trong tủ….
Nhan Thu Chỉ liếc nhìn thời gian, mới chưa đến tám giờ.
Cô nhìn lướt qua màn hình điện thoại di động của mình, Trần Lục Nam có gửi một tin nhắn tới.
Nhan Thu Chỉ rón ra rón rén rời khỏi giường, sau đó đi xuống lầu.
Đến dưới lầu, Trần Lục Nam một mình ở trong bếp, bên ngoài có một nhiếp ảnh gia, nhưng không có vào nhà.
Cô không trang điểm xuất hiện trước ống kính đi về hướng nhà bếp.
"Những người khác đâu?"
"Hai người thầy ra ngoài đi dạo rồi, những người khác vẫn còn đang ngủ."
Nhan Thu Chỉ nhìn anh: Vậy chúng ta….
Trần Lục Nam nhìn cô:
"Em không thoải mái sao?"
Một chút!
Có lẽ là cô ngủ không ngon nên có hơi đau đầu.
Trần Lục Nam ừm một tiếng, không làm ra hành động đặc biệt nào trước ống kính:
"Em có muốn ra ngoài đi dạo không?"
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút, nhìn vào ống kính:
"Có cần đợi những người khác không?"
Không cần.
Nhan Thu Chỉ còn muốn nói cái gì đó, Trần Lục Nam nói: Đi trước đã.
….
Sau khi thay một bộ quần áo bình thường, cả hai người bước ra ngoài.
Đi được một lúc, Nhan Thu Chỉ mới nhận ra điều gì đó:
"Nhiếp ảnh gia không đi theo sao?"
Ừm.
Nhan Thu Chỉ ngạc nhiên nhìn anh.
Trần Lục Nam lạnh nhạt nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!