Nhan Thu Chỉ đi theo Trần Lục Nam với vẻ quang minh chính đại, nhưng thay vào đó lại khiến cho những nhân viên công tác tò mò xung quanh dập tắt tâm tư bàn tán chuyện phiếm.
Quang minh chính đại như vậy, có lẽ là chuyện công việc.
Nhưng
- Trần Lục Nam và Nhan Thu Chỉ nói chuyện công việc gì?
Sau khi nghĩ đến điều gì đó, mắt nhiều người sáng rực lên.
Nhan Thu Chỉ không có thời gian để ý đến suy nghĩ của những người khác, tất cả sự chú ý của cô đều đổ dồn lên người Bác Ngọc, đây là Bác Ngọc sao? Biên kịch yêu thích nhất của cô sao?!
Liệu hôm nay Trần Lục Nam có phải là người giới thiệu Bác Ngọc cho mình làm quen không?
Cô nghĩ, lông mày của cô cũng sàng lên một chút, Trần Lục Nam quay đầu lại nhìn thấy Nhan Thu Chỉ đang nhìn chằm chằm vào Bác Ngọc với một nụ cười.
Cô có bề ngoài hoàn hảo, khi nở nụ cười chân thành có cảm giác mê hoặc lòng người, tỏa sáng như một ngôi sao, hơn nữa khóe môi cũng nhếch lên, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể bỏ qua được.
Trần Lục nam nhìn chằm chằm vào cô một lát sau đó chuyển ánh mắt của mình lên người Bác Ngọc, trầm mặc.
Vương Khang ở bên cạnh kinh hãi nhìn anh, tại sao cô Nhan lại nhìn người đàn ông khác với ánh mắt gian xảo như vậy, chẳng lẽ cô không sợ chồng mình ghen sao?
Đây quả thực là công khai đi quá giới hạn mà!
Nhưng Bác Ngọc lại rất thản nhiên mỉm cười với Nhan Thu Chỉ nói:
"Cô Nhan, ngưỡng mộ tên cô đã lâu."
Nhan Thu Chỉ sững sờ: Hả?
Cái gì ngưỡng mộ tên tuổi đã lâu?
Cô sững sờ vài giây, nhanh chóng phản ứng lại:
"Xin chào, thật sự là thầy Bác Ngọc sao?"
Bác Ngọc cười gật đầu nói: Đúng vậy.
Nhan Thu Chỉ nén suy nghĩ phấn khích của mình, nói với giọng như một người hâm mộ nhỏ:
"Tôi là fan hâm mộ sách của anh, tôi rất thích sách của anh đó."
Bác Ngọc nhướng mày, liếc nhìn Trần Lục Nam đầy ẩn ý ở một bên rồi mỉm cười.
"Như vậy sao, vậy cô Nhan thích quyển sách nào nhất vậy?"
Nhan Thu Chỉ là tốt nhiệm vụ của một fan hâm mộ:
"Tôi thích tất cả, chỉ là sách do anh viết, tôi sẽ đều mua."
…..
Bác Ngọc khẽ nhếch bờ môi mỏng lên, nụ cười trên khuôn mặt càng sâu.
Nhan Thu Chỉ không cảm thấy có gì không ổn, vì vậy tiếp tục hỏi:
"Tại sao hôm nay thầy Bác Ngọc lại có thời gian đến phim trường vậy?"
Bác Ngọc ừm một tiếng, nhẹ nhàng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!