Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Trans + Beta: Sunni
Nhân tộc đối với bán yêu xưa nay ác liệt, trong lòng Tạ Tuyết Thần biết rõ ràng. Năm đại tông môn Tiên Minh, thậm chí còn có các môn phái khác, phàm là phát hiện bán yêu, đều sẽ thu làm Yêu nô.
Bán yêu nửa người nửa yêu, lực lượng của bọn họ cường đại khiến người phàm bình thường sợ hãi, mà Yêu tộc lại ghét bỏ bọn họ vô pháp tu hành, Giám Yêu Ti không ghi bọn họ vào sổ sách, cuối cùng bị các tông môn thu nhận làm nô lệ, thống nhất quản lý.
Cho dù là thành Ung Tuyết, cũng nuôi dưỡng bán yêu vì nô, Tạ Tuyết Thần quan sát thiên hạ, tự hỏi rằng vô pháp quan tâm đ ến từng ngóc ngách tối tăm, thế gian này có quá nhiều nô lệ bán yêu giống Mộ Huyền Linh, ở nơi không tiếng động mà chết đi, hắn đã từng làm cái gì cho bọn họ?
Mộ Huyền Linh chất vấn, hắn không có lời gì để nói.
"Tạ tông chủ là Tông chủ Nhân tộc, tự nhiên sẽ không để ý đến sống chết của bán yêu" ánh mắt Mộ Huyền Linh lạnh lùng, mặt mang vẻ châm chọc:
"Ta đoán có lẽ ngươi đã quên rồi, ta từng là một Yêu nô ti tiện ở Minh Nguyệt sơn trang, nếu không phải sư phụ thu nhận ta làm đệ tử, ta khả năng đã sớm chết rồi".
Bảy năm trước Tang Kỳ huyết tẩy Minh Nguyệt sơn trang, có một số Yêu nô bỏ mạng, nhưng còn có một số bán yêu còn sống, bị Tang Kỳ hợp nhất, trở thành người của Ma giới, nhưng chỉ có một mình Mộ Huyền Linh được Tang Kỳ ban danh, thu làm đệ tử thân truyền.
Tạ Tuyết Thần giờ cũng mới biết được quá khứ của Mộ Huyền Linh, hắn lúc trước nhìn thấy trên mắt cá chân nàng có vết sẹo khóa linh hoàn, chỉ biết là nàng từng trải nghiệm trở thành Yêu nô, lại không biết nàng xuất thân từ Minh Nguyệt sơn trang.
Bởi vậy, nàng đối với Cao Thu Mân có địch ý mà nhắm vào, liền có thể giải thích được. Nghĩ đến nàng khi còn nhỏ khả năng từng chịu ngược đánh của Cao Thu Mân, ngực hắn không cầm được mà hơi tê rần, không tự chủ được mà bước đi về phía trước.
Linh Nhi....
Động tác của hắn khiến Mộ Huyền Linh cảnh giác, nàng theo bản năng mà bày ra tư thế phòng ngự, Tạ Tuyết Thần thấy thế, liền dừng bước chân lại.
"Tạ tông chủ hà tất làm bộ làm tịch ra vẻ thương tiếc, ngươi lúc trước không phải cho rằng ta luyến mộ ngươi, còn thập phần phiền não, muốn đem ta đẩy cho Nam Tư Nguyệt sao?"
Mộ Huyền Linh cười nhạo một tiếng,
"Hiện tại ta được như ước nguyện, cũng lười cùng ngươi diễn kịch, ngươi cũng không cần vì vậy mà phiền não rồi. Tuy rằng nói thật thì ngươi khả năng lớn không nguyện ý nghe, nhưng dù sao ngày mai Tiên Minh tề tụ, ta cũng sẽ chết không tử tế, hiện tại ta không nói sợ rằng không có cơ hội rồi".
"Cô đã tan đi ma công, không phải người Ma giới, ta sẽ không để mọi người Tiên Minh làm thương ngươi" Tạ Tuyết Thần lời thề son sắt nói.
"Nhưng những người bên ngoài đều bị ta làm bị thương a" Mộ Huyền Linh lạnh lùng cười:
"Ngươi làm sao cho bọn chúng một cái công đạo?"
Tạ Tuyết Thần mím môi không nói.
"Ngươi không làm được" Mộ Huyền Linh hờ hững nói:
"Ngươi thật sự muốn cứu ta, hiện tại liền thả ta đi".
"Ta không thể thả cô đi" Tạ Tuyết Thần trầm giọng nói:
"Tang Kỳ đối với cô không có ý tốt".
"Vậy ngươi đối với ta chính là ý tốt sao?" Mộ Huyền Linh cong cong khóe môi, đột nhiên sóng mắt di chuyển, thanh âm mị hoặc quyến rũ:
"Chẳng lẽ ngươi thật sự thích ta? Ngươi lưu ta lại đây, là muốn cùng ta song tu?"
Tạ Tuyết Thần hơi ngạc nhiên, lại thấy Mộ Huyền Linh bước tới, một mùi u hương đâm nhập vào cánh tay, ngón trỏ tay trái của nàng nhẹ nhàng móc vào thắt lưng, tay phải vòng qua sau cổ hắn, đôi môi diễm sắc gần như chạm vào chiếc cằm mịn màng của hắn, ái muội mà nỉ non nói:
"Ta hiện tại trên người kích động chính là linh lực căn nguyên xuất phát từ ngươi, nên thực ra cũng có thể song tu. Nếu ngươi thật sự thích, ta liền đem chính mình cho ngươi thì đã sao? Dù sao ngươi bày kết giới, những người khác sẽ không phát hiện".
Tạ Tuyết Thần vội vàng ôm lấy bả vai nàng đang gần sát mình, đem nàng đẩy ra một chút, trong thanh âm mang theo một chút khẩn trương khó nhận ra: Cô hiểu lầm rồi.
Lúc trước nàng cũng từng đối với hắn động tay động chân, đều là vui vẻ trêu đùa, chỉ có khẽ hôn lên khóe môi trong đêm tuyết, mới vừa rồi làm hắn cảm nhận rõ ràng được nàng gần như thành kính, thật cẩn thận luyến mộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!