Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Trans + Beta: Sunni
Tay Mộ Huyền Linh run rẩy, chạm vào hơi ấm giữa lông mày,
"Ta trước đây..... không cảm nhận được sự tồn tại của nó".
Tang Kỳ chậm rãi bình ổn cảm xúc, cười nói:
"Lúc các Pháp Tướng Tiên Minh tề tụ về thành Ung Tuyết, đại khái hắn sợ việc ngươi có Thần Khiếu bị phát hiện, mới che giấu sự tồn tại của Thần Khiếu. Bất quá gạt được người khác, nhưng không lừa được ta".
"Tại sao ngươi lại biết được?" đây cũng là chỗ nghi hoặc khó hiểu của Mộ Huyền Linh.
"Ngươi có thường xuyên cảm thấy ngực quặn đau không?" Tang Kỳ nhìn được biểu cảm như mong muốn của mình trên mặt Mộ Huyền Linh, cong môi cười:
"Bởi vì ta gieo ở trong lòng ngươi một loại chú, cái tên của nó cũng dễ nghe, gọi là Linh Tê."
"Tâm hữu Linh Tê nhất tương thông" Tang Kỳ chậm rãi thì thầm, "Bởi vậy, vô luận ngươi ở nơi nào, ta đều có thể cảm nhận được vị trí của ngươi, thân thể ngươi biến hóa, ta cũng có thể biết bất cứ lúc nào. Ngươi bị tán công, mở ra Thần Khiếu, ta so với ngươi càng thêm rõ ràng.
Linh Nhi, ta sớm biết ngươi tâm luyến Tạ Tuyết Thần, làm sao lại không có đường lui chứ.Cho nên ngươi đùa bỡn nhân tâm, bày ra nhiều ván cờ, đều là vì muốn có được Ngọc Khuyết Kinh
"Mộ Huyền Linh ho nhẹ vài tiếng, cười khổ nói:"Hiện tại ngươi đem bắt ta trở về, cũng là cùng mục đích đó.Ta cần thiết làm như vậy
"Tang Kỳ thở dài nói:"Tu luyện ma công, tuy rằng thực lực tăng lên, những vẫn không có cách thay đổi số mệnh của bán yêu, thọ mệnh của ta sắp đi đến kết thúc, nhưng nếu mở ra Thần Khiếu, ta liền có thể tiếp tục tu hành, đột phá tuổi thọ ngàn năm, thậm chí dài hơn.Sống lâu như vậy, lại có ý tứ gì....
"Mộ Huyền Linh không hiểu Tang Kỳ có tham vọng đối với trường sinh."Bởi vì ta có rất nhiều đại sự quan trọng cần hoàn thành
"trong mắt Tang Kỳ hiện lên sự tàn nhẫn, hắn cúi đầu nhìn về phía Mộ Huyền Linh, hư tình giả ý mà xoa tóc nàng,"Mượn Linh Tê dùng, ta có thể lĩnh ngộ được Ngọc Khuyết Kinh từ trên người ngươi, chỉ là ngươi khó tránh khỏi một chút khổ.
Linh Nhi, chung quy ngươi vẫn là đệ tử của ta, tuy rằng ngươi hận ta, nhưng ta cũng sẽ không hại ngươi
". Mộ Huyền Linh cười lạnh một tiếng. Tang Kỳ vươn tay trái, lòng bàn tay cầm một chiếc bình sứ màu đen, ánh mắt hắn vừa động, nắp bình sứ liền rơi xuống đất. Mộ Huyền Linh cảnh giác mà nhìn chằm chằm cái bình sứ, khàn giọng nói:"Đây là cái gì?Đây là đan dược giúp ngươi quên đi nỗi đau
"Tang Kỳ hơi mỉm cười, ôn thanh nói:"Là bí dược chùa Huyền Thiên, tên là Ngộ Tâm.
Một hành giả thăng chức lên Pháp Tướng chùa Huyền Thiên, cần phải loại bỏ hết tình yêu thế gian, đoạn tuyệt tình thân, bỏ tình yêu nhỏ, đạt được thành tựu tình yêu to lớn, uống xong loại dược này, vẫn nhớ rõ chuyện thế tục, những người xung quanh, nhưng vẫn nhớ hết thảy, lại không hề có tình yêu hận thù, trong lòng không gợn sóng.
Dược này cực kỳ khó có được, thế gian không chẳng còn lại nhiều, hai mươi năm trước ta có được một lọ, đem luyện chế lần nữa thành bình nước thuốc này, lại cùng Ngộ Tâm bình thường không giống nhau, chỉ cần thêm một giọt máu vào đó, ngươi liền sẽ vong tình tuyệt ái với chủ nhân của máu này.Tất cả tình yêu của ngươi đều dành cho Tạ Tuyết Thần, hận sư phụ cũng là do hắn dựng nên, chỉ cần quên đi từng yêu hắn, tự nhiên cũng sẽ không hận ta, thầy trò ta và ngươi không còn khúc mắc, ta mới yên tâm lưu lại tính mạng của ngươi
". Mộ Huyền Linh kinh ngạc mà run rẩy nhìn Tang Kỳ tới gần, lắc đầu nói:"Không, ta không uống...Ta là vì muốn tốt cho ngươi
"Tang Kỳ ôn thanh trấn an nói,"Linh Nhi, đ ộng tình đối với Nhân tộc, có hại hơn là có ích, lòng người có thể thay đổi, hôm nay ôn tồn mềm giọng, ngày mai liền trở mặt vô tình, sư phụ là không đành lòng nhìn ngươi bị tổn thương
". Mộ Huyền Linh bị bức tới góc tường, đôi tay nàng gắt gao che miệng, nước mắt nóng hổi chảy xuống, làm ướt mu bàn tay."Sau khi uống xong, ngươi đối với Tạ Tuyết Thần không có chút tình yêu nào nữa, ngươi chỉ biết, ngươi tiếp cận hắn, là phụng mệnh của sư phụ, lừa lấy Ngọc Khuyết Kinh
"đôi mắt bạc của Tang Kỳ ý cười lạnh băng mà tàn nhẫn,"Hắn cũng sẽ minh bạch, chính mình bị lừa, nếu bởi vậy mà hắn sinh tâm ma, lại là chuyện rất tốt
". Mộ Huyền Linh rơi lệ đầy mặt, nhìn Tang Kỳ bằng ánh mắt cầu xin."Linh Nhi, ngươi quá mềm yếu" ánh mắt chậm rãi của Tang Kỳ trở nên lãnh khốc, một luồng sức mạnh vô hình kéo đôi tay Mộ Huyền Linh ra, đem tay nàng cố định chặt chẽ ở hai bên sườn, Tang Kỳ bóp chặt cằm Mộ Huyền Linh, cưỡng bách nàng há miệng.
Đổ chất lỏng màu đỏ tươi phảng phất như sinh mệnh, chảy từ trong miệng bình sứ màu đen, lơ lửng giữa không trung, chậm rãi bay về phía Mộ Huyền Linh.
Nàng nức nở ra sức giãy giụa, lại bị Tang Kỳ hung hãn áp chế, nước mắt mãnh liệt chảy ra, vô lực ngăn cản chất lỏng lạnh lẽo chảy xuống yết hầu, chảy vào trong bụng.
Rất lạnh rất lạnh, cái lạnh thấu xương từ cổ đến bụng chậm rãi lan ra, cơ hồ đem nàng đông cứng.
Tang Kỳ buông lỏng kiềm chế đối với nàng, cả người Mộ Huyền Linh run rẩy nằm ở trên mặt đất, nôn ói, cố gắng phun ra những nọc độc một cách vô ích.
"Vô dụng, một khi đã vào trong, liền không có cách nào thu hồi" Tang Kỳ khẽ cười nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!