Chương 22: (Vô Đề)

Tác giả: Tùy Vũ Nhi An

Trans +Beta: Sunni

Sau trận chiến Pháp Tướng, mặc dù Tạ Tuyết Thần cố gắng hết sức cản lại Pháp Giám tôn giả tự bạo, nhưng trong thành Ung Tuyết vẫn bị thương không nhỏ.

Mọi người Tiên Minh phải mất ba ngày mới hồi phục thương thế, đến ngày thứ tư thì triệu tập Tiên Minh nghị sự, quyết định phương thức xử trí Si Ma, Nhất Niệm tôn giả cùng với Mộ Huyền Linh.

Đối với Si Ma không có bất kì dị nghị gì, sau khi hỏi không ra bất kì tin tức có giá trị nào, mọi người đều nhất trí rằng đem Si Ma cầm tù vĩnh viễn ở thành Ung Tuyết, bởi vì cho dù đem hắn đánh tan hồn phách, ma khí của hắn sẽ trở về biển Hư Không, trăm năm sau lại một lần nữa ngưng tự thành hình, lại lần nữa một Ma thần mới ra đời.

Mà Nhất Niệm tôn giả, lúc mọi người đang nghị sự thì truyền đến một tin, nói hắn đã tự sát ở trong thạch thất, chỉ để lại một bình đựng tu vi Kim Đan cả đời của hắn. Kim Đan Pháp Tướng, là một vũ khí cực cường đại, hắn dùng cách này để biểu đạt sự áy náy cùng xin lỗi của chính mình.

Vì vậy tiêu điểm tranh luận, liền chỉ có xử trí với Mộ Huyền Linh như nào.

Phó Lan Sinh đi đến bên ngoài sảnh Chính Khí, nhìn thấy Nam Tư Nguyệt lẳng lặng đứng ở dưới cây tuyết tùng, thân hình thon gầy hiện lên sự yếu ớt, khuôn mặt trong trẻo lại ẩn chứa một tia tịch liêu, hai mắt minh nhuận ngẩn ngơ mà nhìn về phương xa, tùy ý để tuyết trên ngọn cây rơi xuống trên vai mà không hề phát hiện.

Phó Lan Sinh âm thầm thở dài, tiến đến phủi những bông tuyết trên vai hắn, gọi Nam Tư Nguyệt trong suy nghĩ trở về.

"Nam Tư Nguyệt, huynh chính là lo lắng cho Linh cô nương?" Phó Lan Sinh tâm tình phức tạp,

"Kỳ thật ta sớm đã phát hiện thân phận của nàng có chút cổ quái, chỉ là không nghĩ tới, nàng thế nhưng là Thánh Nữ Ma tộc, đệ tử Tang Kỳ. Huynh... huynh sớm biết rồi phải không?"

Phó Lan Sinh không biết Nam Tư Nguyệt cũng là bị lừa gạt, hay là cố ý che giấu giúp nàng ta.

Nam Tư Nguyệt nhàn nhạt cười nói:

"Tất nhiên là ta biết rồi".

Vậy huynh vì sao? Phó Lan Sinh khẽ nhíu mày.

Ta tin nàng ba từ đơn giản của Nam Tư Nguyệt chặn thắc mắc của Phó Lan Sinh.

Phó Lan Sinh nhất thời không tìm ra lời nói để chất vấn nữa.

Nam Tư Nguyệt nhẹ nhàng lấy từ trong tay áo ra một chiếc giới tử túi đưa vào tay Phó Lan Sinh:

"Đây là Linh Nhi bảo ta chuyển cho ngươi".

Đây là cái gì?

Phó Lan Sinh vừa hỏi xong, liền thấy túi gấm mở ra một lỗ, một cái đầu tròn trịa thò ra, ngoài ra còn có hai tai màu vàng hình bán nguyệt, hắn kinh ngạc gọi, A Bảo?

A Bảo chui từ trong túi gấm ra, ở trong lòng bàn tay Phó Lan Sinh, mắt to đen nhánh ngấn nước, nghẹn ngào hỏi:

"Ca ca, tỷ tỷ sẽ không có việc gì?"

Nam Tư Nguyệt ở một bên giải thích:

"Hôm đó Linh Nhi bị bắt, nàng đã bí mật ném túi gấm cho ta, ta đi tới địa lao thăm nàng, nàng liền bảo ta đem A Bảo phó thác cho huynh, ngày sau huynh mang nó về Bích Tiêu Cung tìm cha".

Phó Lan Sinh đột nhiên biểu tình kì quái,

"Tại sao nàng ta không nhờ huynh giúp đỡ?"

Nam Tư Nguyệt liếc mắt nhìn hắn, nói:

"Hẳn là tin tưởng huynh".

Phó Lan Sinh vừa nghe xong, cảm thấy mắt nhìn người của Mộ Huyền Linh khá chính xác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!