Hắn muốn nhanh đi gặp tên mập, dù sao trong tông môn này, tên mập là bằng hữu duy nhất của hắn.
Đến chỗ tạp dịch Bắc Phong, có lẽ do không gian yên tĩnh, nên tiếng ngáy đặc biệt to rõ, Mạnh Hạo vừa tới gần liền nghe được tiếng ngáy rền vang từ trong phòng truyền ra.
Thanh âm này, Mạnh Hạo rất quen thuộc, ở tại phòng tạp dịch bốn tháng, mỗi ngày Mạnh Hạo đều nghe tiếng ngáy này.
Thanh niên mặt ngựa phụ trách phòng tạp dịch Bắc khu đang khoanh chân ngồi trên tảng đá lớn, giờ phút này gã bỗng nhiên mở mắt, sửng sốt nhìn Mạnh Hạo, rất nhanh gã đứng lên, ôm quyền chào Mạnh Hạo.
- Gặp qua Mạnh sư huynh!
Hắn muốn nhanh đi gặp tên mập, dù sao trong tông môn này, tên mập là bằng hữu duy nhất của hắn.
Đến chỗ tạp dịch Bắc Phong, có lẽ do không gian yên tĩnh, nên tiếng ngáy đặc biệt to rõ, Mạnh Hạo vừa tới gần liền nghe được tiếng ngáy rền vang từ trong phòng truyền ra.
Thanh âm này, Mạnh Hạo rất quen thuộc, ở tại phòng tạp dịch bốn tháng, mỗi ngày Mạnh Hạo đều nghe tiếng ngáy này.
Thanh niên mặt ngựa phụ trách phòng tạp dịch Bắc khu đang khoanh chân ngồi trên tảng đá lớn, giờ phút này gã bỗng nhiên mở mắt, sửng sốt nhìn Mạnh Hạo, rất nhanh gã đứng lên, ôm quyền chào Mạnh Hạo.
- Gặp qua Mạnh sư huynh!
Mấy ngày qua, lời đồn về Mạnh Hạo rất nhiều, thanh niên mặt ngựa này sao có thể không biết.
- Sư huynh không nên như thế, ta chỉ đến gặp cố nhân!
Mạnh Hạo nhìn thanh niên mặt ngựa, tu vi rất rõ ràng, Ngưng Khí tầng ba, hình như bị kẹt lại ở tầng ba nhiều năm rồi.
Sư huynh mặt ngựa gật đầu, nhìn Mạnh Hạo bước chân vào sân tạp vụ, gã lần nữa khoanh chân ngồi tại chỗ cũ, thần sắc có chút phức tạp, thầm than một tiếng liền nhắm mắt không nói.
Mạnh Hạo đi vào trong phòng tạp vụ, thấy phòng phía tây, khi tới gần liền nghe tiếng ngáy của tên mập vang vọng trong trời đất. Khi Mạnh Hạo đẩy cửa tiến vào, hắn liền lộ vẻ cổ quái, khó chịu trong lòng đã giảm đi rất nhiều.
Trong phòng, tên mập nằm ngửa, xếp thành chữ Đại, ngáy vang không ngừng, cái giường bên cạnh bị dịch chuyển, chắn ở góc phòng, để giữa giường và góc tường tạo thành một lỗ hổng.
Tại đó có một đại hán tự xưng là Hổ gia, giờ phút này hắn đang ngủ say, nhưng thân hình co rụt lại, trên mặt còn mang theo vẻ sợ hãi, như trong mộng gặp phải chuyện gì khủng bố.
Trên giường gỗ, tràn ngập vô số dấu răng, có chỗ trực tiếp bị cắn ra, nhìn thật tả tơi. Mà cái bàn lúc trước kia đã không còn rồi, Mạnh Hạo có thể tưởng tượng được, cái bàn kia có lẽ đã bị cắn hư rồi, ngay cả tường bốn phía cũng có dấu răng, chỉ có cái giường mà tên mập đang nằm lại không có một cái dấu răng nào, tương phản thật lớn.
Trong lúc nhìn, bỗng nhiên đại hán tại trong chỗ kia đột nhiên run lên, hai mắt nhắm chặt mà rên lên thảm thiết, chắc là gặp ác mộng rồi.
Nhìn bộ dáng xanh xao vàng vọt kia, hai mắt thâm đen, giống như lâu dài không được ngủ, Mạnh Hạo rất không tưởng được, đối phương gặp phải chuyện thê thảm gì mà bị giày vò tới bộ dáng này.
Nghe tiếng rên rỉ của đại hán, tên mập không kiên nhẫn mở mắt, khi thấy được Mạnh Hạo liền tức thì kích động.
- Gà Rừng mô, có mang Rà Rừng tới không?
Mạnh Hạo nhìn tên mập, hắn không nhịn được mà tươi cười.
Tên mập này vẫn tròn như thùng nước, không gầy đi chút nào, hình như còn mập hơn một chút, nhất là răng nanh của hắn, khi nói chuyện liền hàm răng sáng bóng, hình như cũng dài thêm một nửa rồi.
- Nghe nói ngươi đã Ngưng Khí tầng một rồi, ta sang xem, vội vàng nên không mang theo gì!
Mạnh Hạo ngồi bên giường của tên mập, nhìn hàm răng của tên mập, cười nói.
Một đêm này, mập mạp đang chìm đắm trong đắc ý của chính mình, nói rất nhiều. Mạnh Hạo nói ít dần, chuyển sang nghe tên mập nói không ngừng. Theo ánh trăng dần tan, mặt trời dần tới, vết thương trong lòng Mạnh Hạo cũng dần khép lại, nhưng vết sẹo vẫn còn.
Như những móng tay còn lại trong động phủ hắn, cùng với ánh mắt hắn, người ngoài không nhìn thấy hàn mang ẩn chứa trong đó, dung hợp thành mười sáu mười bảy tuổi này, Mạnh Hạo trưởng thành hơn nhiều.
Lúc sáng sớm, trong khi đại hán tự xưng là Hổ gia kích động lệ nóng doanh tròng, Mạnh Hạo mang tên mập rời khỏi Bắc khu. Tên mập rất là cảm động, khi ra khỏi sân liền còn chạy lại ôm đại hán một cái, không biết nói vài câu gì đó, tên đại hán này liền mặt không còn chút máu, thân hình cũng run rẩy.
- Ngươi nói gì với hắn vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!