Liễu Hiên bước xuống giường, cô đi đến bên cạnh cửa sổ! cô đẩy tấm rèm cửa qua một bên, bên ngoài trời đã tối hẳn rồi! cô nhìn xuống đường phố, ánh sáng của đèn neon soi xuống mặt đường tạo nên một màu vàng đẹp mắt, người qua lại trên phố tấp nập, những tiếng còi xe bíp bíp khiến cho phố xá càng thêm vui nhộn.
Mặc dù khung cảnh là thế nhưng bản thân Liễu Hiên lại thấy mình thật sự rất cô đơn.
Doãn Lục Lang vẫn ngồi và nhìn cô, nhìn không chớp mắt
"Cô ấy mang dáng vẻ quá cô đơn, cơ thể lại gầy gò mong manh! thật khiến cho người khác có cảm giác muốn bảo vệ cho cô ấy, trong số đó có cả bản thân mình !"
Cô định tiếp theo sẽ làm gì ?
- Tôi muốn rời khỏi Doãn gia !
Chuyện này!
- Anh có thể giúp tôi được không ?
Doãn Lục Lang im lặng một lúc sau rồi khẽ ừ !
- Cảm ơn !
Nhưng họ sẽ không dễ dàng buông tay cô đâu.
- Tôi biết !
Cô đã suy nghĩ kỹ chưa ?
- Ừm !
Được, tôi sẽ giúp cô! nhưng với một điều kiện !
- Hửm ? Là gì ?
Làm bạn gái của tôi !
Liễu Hiên há hốc mồm sao ?
Doãn Lục Lang không lập lại, chỉ đứng lên rời đi! bỏ lại sau lưng là sự hốt hoảng của Liễu Hiên !
Doãn Lục Lang vừa đi vừa lẩm bẩm
"Tên Doãn Chí Hiên đó không xứng đáng với cô đâu".
Liễu Hiên nhìn theo bóng lưng Doãn Lục Lang, đến khi bóng lưng anh khuất dần sau bức tường.
Cô bắt đầu suy nghĩ miên man
"mình làm bạn gái của anh ta sao ?"
! ----------------!
Doãn gia !
Ông chú, ngồi đi! cháu có vài vấn đề quan trọng muốn thảo luận cùng với ông chú.
Doãn Lục Lang không nói gì, anh chỉ ngồi bắt chéo chân.
Dáng vẻ vô cùng điềm tĩnh, mắt nhìn Doãn Chí Hiên.
Ông chú, cô ta đang ở đâu ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!