Thiếu phu nhân
"người phải dọn đến nhà bếp ở cùng chúng tôi thật sao ?"
Liễu Hiên gật đầu.
"Nhưng người là thiếu phu nhân mà ?"
- Tôi là ai thì không quan trọng, quan trọng là tôi sống cùng các chị em trong bếp thấy vui vẻ là được rồi.
Tiểu Đào đau lòng cho Liễu Hiên
"người ta là tiểu tam mà đã được dọn vào phòng lớn của Doãn gia kìa !"
Liễu Hiên nhíu mày
"Ý em là ả Trầm Bích kia sẽ ở lại Doãn gia sao ?"
Dạ phải đó thiếu phu nhân !
- Ừm... mặt tương đối dày đấy nhỉ !
Thiếu phu nhân
"giờ người định làm thế nào ?"
- Ừ nhỉ !
"Tiểu Đào, em nói xem... ta nên làm gì ?"
Tiểu Đào thở dài
"thiếu gia hết lòng yêu thương ả ta... lão gia và phu nhân trước giờ lại rất yêu thích ả ta".
Em nói thật
"nếu không phải vì thiếu gia có hôn ước với thiếu phu nhân thì Doãn gia đã không ngại cưới ả Trầm Bích kia cho thiếu gia rồi đó !"
- Haiz... ta biết rồi !
Tội cho thiếu phu nhân...
- Ta không sao, em đừng tỏ ra thương tâm cho ta đến như thế chứ !
Được rồi, để em giúp người treo quần áo lên.
- Ta tự mình làm được rồi, có vài bộ đồ thôi mà.
………
Bữa cơm trưa hôm ấy !
Doãn Chí Thành không vui lên tiếng
"Hai đứa con nên có ý tứ một chút chứ... giờ Chí Hiên đã là người có gia đình, hai đứa nên tách ra thì hơn... đừng có lúc nào cũng dính lấy nhau như thế thì còn ra thể thống gì nữa ?"
Trầm Bích chột dạ nên cúi mặt xuống nhìn chén cơm cháu xin lỗi.
Lý Ngọc mỉm cười
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!