Liễu Tiểu thư, xin mời cô theo chúng tôi một chuyến.
- Các người là ai ?
Hai người đàn ông cao to lực lưỡng bước đến giữ chặt hai bả vai Liễu Hiên rồi áp cô đi.
…………
Rầm...
Chủ nhân !
Liễu Phi Nhi nhìn người bị ném xuống sàn đất, ánh mắt khinh bỉ nhìn
"chị gái của em ấy à ?"
Liễu Hiên lòm khòm ngồi dậy từ mặt đất...
Chát...
Một tát trời váng rơi xuống má Liễu Hiên.
"Mày nhìn tao làm gì ?"
- Đúng là mẹ nào con nấy, rắn rết thì chỉ có thể sinh ra được rắn rết !
Liễu Phi Nhi giẫm gót hài vào tay Liễu Hiên, khiến Liễu Hiên phải rơi nước mắt.
"Mày cũng giống như mẹ của mày vậy... rất ngu".
Người đâu, mang con ngốc này lên thuyền.
- Liễu Phi Nhi, cô muốn làm gì ?
"Làm gì ? Ha... tao muốn làm gì thì mày sẽ được biết ngay thôi mà !"
Liễu Hiên được áp xuống thuyền, chỉ vài giờ sau thuyền neo giữa biển xanh mênh mông.
Cô ngước nhìn lên bầu trời đêm, trên trời nghìn vạn vì sao lấp lánh, đêm nay không trăng.
Trong đêm thanh vắng, thuyền neo giữa biển khơi, chỉ nghe được tiếng gió thổi và tiếng sóng biển va đập vào mạn thuyền.
Lòng Liễu Hiên bỗng dưng thấy lo sợ !
Cô đưa mắt nhìn quanh mà không khỏi nhíu mày
"đúng là cảnh rất đẹp nhưng nó hoang vắng đến mức có thể nghe được tiếng cá gọi đàn".
"Liễu Hiên à, đêm nay tao muốn chiêu đãi cho đàn cá mập trắng một bữa hả hê".
Liễu Hiên nhíu mày
"Liễu Phi Nhi cô thật là độc ác, đúng câu mẹ nào con nấy".
Liễu Phi Nhi cười khẩy
"Liễu Hiên à Liễu Hiên, ở trong cái xã hội này... hiền lành cộng với ngu ngốc bằng vô dụng, và cô chính là một ví dụ điển hình !"
Liễu Hiên ngước nhìn lên bầu trời đêm, trên trời có đến vạn vì sao đang sáng chiếu lấp lánh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!