Chương 26: Sự Thật Của Quá Khứ

Tiểu Hiên... bạn sao rồi ?

Công Tôn Ái Linh lo lắng khi thấy Liễu Hiên ngất đi...

"Liễu Hiên, cô mau cút ra đây cho tôi !"

Công Tôn Ái Linh khẽ thở dài

"Tên khốn này, bám dai như đỉa vậy..."

Bụp...

Lần này Công Tôn Ái Linh đánh Doãn Chí Hiên bất tỉnh thật sự.

Cô vất vả cõng Liễu Hiên ra khỏi khu đất trống... cô đặt Liễu Hiên ngồi vào xe và đưa Liễu Hiên đến bệnh viện !

……………

Khi Liễu Hiên tỉnh lại đã là lúc nửa đêm, cô ngồi dậy...

"Ái Linh, sao không lên giường ngủ ?"

Đáp lại câu hỏi của Liễu Hiên là giọng điệu ú ớ mê ngủ của Công Tôn Ái Linh.

Liễu Hiên mỉm cười

"cảm ơn Ái Linh nhiều lắm, bạn đã cứu tôi hai lần rồi, và lần này là mạng của tôi đó !"

Suy tư một lúc, Liễu Hiên bỗng nhớ đến Doãn Lục Lang

"Lục Lang... anh ấy..."

Cô thấy trong lòng vô cùng lo lắng

"Lục Lang, anh sẽ không sao, anh nhất định sẽ bình an vô sự trở về !"

Liễu Hiên bước xuống giường và đi đến bên cạnh cửa sổ nhìn xuống công viên bệnh viện.

Công Tôn Ái Linh nghe có tiếng bước chân thì mở mắt ra, không thấy Liễu Hiên trên giường, cô đảo mắt quanh phòng

"Tiểu Hiên, thấy trong người thế nào rồi ?"

- Mình không sao nữa rồi

"cảm ơn Ái Linh nhiều lắm !"

"Có gì đâu mà ơn với nghĩa !"

- Sao bạn biết mình bị bắt mà đến cứu mình vậy Ái Linh ?

"Ồ, chỉ là tình cờ thôi, tôi đi tập đàn về... nhìn thấy có một người đàn ông lôi lôi kéo kéo một cô gái xinh đẹp nên dừng xe lại xem. Kết quả là thấy bạn bị bắt đưa đi, bên bám theo !"

Công Tôn Ái Linh rót ly nước rồi đưa đến trước mặt cho Liễu Hiên uống chút nước đi !

- Cảm ơn !

"Tiểu Hiên, sao lại khổ sở vậy ? Cả người đầy vẫy vết thương".

- Hắn là chó dại mà, vì vậy việc hắn cắn người là hiển nhiên !

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!