Buổi sáng hôm nay, Liễu Hiên thức dậy với tinh thần vô cùng vui tươi, mười tám năm trong đời
"đây là buổi sáng đầu tiên khiến lòng cô thấy thoải mái và vui vẻ đến lạ !"
Tắm rửa xong cô trang điểm nhẹ nhàng rồi xuống lầu !
Doãn Lục Lang đang ngồi đọc báo... nghe tiếng bước chân, anh biết là cô nhưng vẫn không ngước nhìn cô.
Anh buông tờ báo trên tay xuống bàn và đi về hướng phòng ăn.
Thím Vương cũng đã dọn xong bữa sáng lên bàn, bà mỉm cười hiền hoà
"Chào buổi sáng cậu chủ, cô chủ !"
Liễu Hiên lễ phép
"chào buổi sáng thím Vương ạ ! Chúc thím ngày mới tốt lành".
Thím Vương cười híp mắt
"Cô chủ thật đáng yêu !"
Doãn Lục Lang chỉ im lặng không có chút biểu cảm nào.
Anh ngồi xuống bàn, xoắn tay áo và cầm đũa lên ăn.
Liễu Hiên thở dài
"Tên này ngoài đẹp trai ra thì chả được tác dụng gì, người gì đâu mà suốt ngày cái mặt hầm hầm như sợ người ta ăn hết của... nụ cười còn hiếm hơn châu báu !"
Cô chỉ lẩm bẩm trong miệng mà vẫn lọt vào tai Doãn Lục Lang, nhưng anh vẫn không hề có phản ứng gì.
Sau bữa sáng Liễu Hiên phải đến trường xem danh sách.
- Thím Vương, con phải đến trường ạ !
Ơ ! Cô chủ đi ngay bây giờ à ?
- Dạ...!
Vậy cô chủ đi đường cẩn thận.
- Dạ thím !
…………
Vừa ra khỏi cổng lớn, Liễu Hiên đã nhìn thấy chiếc xe sang trọng, phiên bản giới hạn đang đậu sẵn từ trước.
Lên xe !
Liễu Hiên thoáng ngạc nhiên, cô nhìn chằm chằm vào người ngồi trên xe.
Lên xe...
- Anh bảo tôi sao ?
Doãn Lục Lang nhìn xung quanh
"ở đây còn có ai khác nữa à ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!