Chương 9: (Vô Đề)

Tài khoản ngân hàng của Tiêu Hạnh tối qua đã nhận được một dãy số 5 số 0, vở kịch này hắn đương nhiên hải diễn cho thật tốt.

Uyển Dư buộc phải rời khỏi Hải

Thành ngay hôm nay.

Tiêu Hạnh đẩy đẩy mắt kính, giả bộ nói:

"Trong này có phải là có hiểu lầm gì không?" Hiểu lầm?!

Người phụ nữ phát huy hết bản chất chua ngoa của mình, cô ta nhảy dựng lên:

"Tiện nhân này dụ dỗ chồng tôi lên giường với cô ta, ăn hết tiền của chồng tôi, còn có thể là hiểu làm Sao?"

Người phụ nữ quay người lại, hưởng cầu thang hết lên:

"Trương Bảo, anh mau lại đây cho tôi! Anh nói xem, tiểu tam này du do anh như thế nào hàn Bị vợ gọi tên, Trương Bảo hớt hải bước tới, nhìn Uyển Dư một cái rồi lập tức củi đầu xuống."Là cô ta đã dụ dỗ anh.

Vợ à, anh sai rồi.

Anh sẽ không bao giờ dám như vậy nữa em tha lỗi cho anh có được không, anh sẽ không bao giờ tái phạm nữa, sau này chỉ có mình em thôi.

Anh chính là bị cô ta làm cho mê muội.

Cô ta...! cô ta quấy rầy anh, cứ cuốn lấy anh...! anh không cầm lòng được nên...

"Giọng của Trương Bảo càng ngày càng nhỏ, như thể hắn và Uyển Dư đã làm điều gì đó rất đáng xấu hổ không thể nói ra được. Tiêu Hạnh bảy ra vẻ đau khổ"A Uyển, sao cô có thể làm chuyện ngu xuẩn như vậy! Thật là không biết xấu hổ, không có tên tỉ gì cả!

Dảng và có như vậy thật không ngờ lại có sở thích đi làm tiểu tam"

Cổ họng Uyển Dư nghẹn cứng, cô nhìn Tiểu Hành bằng ánh mắt uất ức vô tội, lời nói của Tiêu Hanh hiển nhiên kết luận có dụ dỗ Trương Bảo.

Bị Uyễn Dư nhìn chằm chằm như vậy, Tiêu Hạnh cảm thấy có chút áy náy, ánh mắt vô thức né tránh cô, có phần chột dạ.

Uyển Dư nắm bắt được chính xác những chuyển biển cảm xúc trong mắt Tiêu Hạnh, hiểu được tâm tư của hần, trong lòng thẩm cười nhạo, e rằng Tiêu Hạnh này đã sớm nhận được lợi ích từ người nào đó

Đến cùng, một bác sĩ chữa bệnh cứu người cuối cùng vaanc không vượt qua được cám dỗ

Ngay khi ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Uyển Dư, cô đã thấy Hiểu Khê đang đi tới, tay bắt lấy cánh tay của Lục Minh Thành hai người trông thật mùi mẫn.

Uyên Dư trong lòng thừa biết Hiểu Khê từ trước tới giờ chỉ xem cô như cái gai trong mắt muốn nhổ cỏ tận gốc.

Không ngờ là nhanh như vậy, cô vừa trở về đã lập tức muốn tổng cô đi rồi.

E là lần này phải để cô ta thất vọng rồi, Diệp Uyển Dư cô sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy.

Chỉ là cô không ngờ rằng Cậu trẻ sẽ ở cùng với Diệp

Hiểu Khê, không hiểu sao cô lại cảm thấy Hiểu Khê đặt trên cánh tay Lục Minh Thành có chút không thuận mắt, trong lòng thoáng chút cảm giác gì đó rồi chợt biến mất.

Uyển Dư thu hồi ánh mắt nhìn Hiểu Khê và Lục Minh

Thành, cô nhìn Tiêu Hanh, không hoảng sợ cũng không run rẩy:

"Giám đốc Tiêu, tôi hoàn toàn không quen biết hai người này. Những gì bọn họ nói đều không có bằng chứng tất cả đều là bọn họ bịa đặt. Bọn họ là muốn tật gáo nước bẩn này lên người tôi, thể với trời đất, Uyển Dư không làm gì trái với lương tâm, trái luận thường đạo lý."

"Nếu cái gì cũng cần bằng chứng thì tôi cũng có thể nói rằng họ là những kẻ giết người và nên bị bỏ tù đúng chứ?!"

Uyển Dư đanh thép đáp trả

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!