Lời đe dọa của Lục Minh Thành khá hiệu quả, quả nhiên Hàn Tịnh đứng ở chỗ cũ.
Lục Minh Thành liếc mắt nhìn hưởng phòng của Uyển Dư, anh lo lắng Hàn Tịnh nửa đêm xông vào cùng Uyển Dư sinh bảo bối, anh vẫn kéo cổ áo Hàn Tịnh, dự định đêm nay sẽ cần thận trông chừng anh ta.
"Lão đại, ôm lão đại, hôn..."
Vừa vào phòng, Hàn Tịnh lại bồ nhào lên người Lục
Minh Thành, Lục Minh Thành trực tiếp đá anh ta lên ghế sô pha.
Hàn Tinh ôm lấy gối ôm ở trên số pha mạnh mẽ hôn một hồi, hôn đến nỗi cái gối đầy nước miếng, mới thận trọng đem gối ôm vào trong lòng,
"Lão đại, cậu lại trở nên mềm mại rồi." "Lão đại, chúng ta sinh tiểu bảo bối, bây giờ chúng ta liền sinh tiểu bảo bối
Nói xong, Hàn Tịnh xoay người, đề cái gối xuống dưới người, liền đi vào giác mộng sinh con.
Hàn Tịnh lần này ngủ rất ngon, anh thật sự mơ thấy mình cùng Uyển Dự thân mật, sinh ra tiểu bảo bối.
Trong giấc mơ, anh ôm người con gái mình yêu không ngừng lăn lộn, anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô một cách trìu mến, hôn rồi sở, sở rồi hôn.
Hàn Tịnh rất thỏa mãn, lại hôn lên bàn tay nhỏ bé của
Uyển Dư, "Lão đại, em thật thơm...!
Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu vào người Hàn
Tịnh, Hàn Tịnh vui vẻ cắn cắn môi dưới, anh chậm rãi mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên mặt đất, trong ngực anh đang ôm một cái chân to.
Đây là...! chân của lão đại? Từ khi nào chân của lao đại lại trở nên to như vậy?
Hàn Tinh còn chưa hiểu rõ đây rốt cuộc là tình huống gì, anh liền cảm thấy ngực đau, vì vừa bị đá ra ngoài.
Am ám!
Hàn Tịnh ngã xuống đất, anh than thở:
"Lão đại, em thật bạo lực! Tuy nhiên, cho dù em có xu hướng bạo lực, tôi cũng rất thích…"
Giọng nói của Hàn Tịnh đột ngột dừng lại, anh phát hiện nằm trên giường không phải là lão đại mà anh đang nghĩ tới, mà là cậu trẻ
Hàn Tịnh há to miệng gần như có thể nhét vừa một quả trứng, tối hôm qua, chắc không phải anh ôm chân cậu trẻ ngủ cả đêm chứ?
Vậy những cái ôm hôn trong giấc mơ cũng là với chân của lão đai? Hàn Tinh lặng lẽ rơi lệ đáy mắt.
Uyển Dư hôm nay có một tâm trạng đặc biệt tốt.
Nghĩ đến tối hôm qua, khuôn mặt lạnh lùng cấm dục của cậu trẻ bị Hàn Tinh vừa hôn vừa sở, cô không khỏi bật cười.
Cũng không biết Hàn béo cuối cùng có bị cậu trẻ rác xương lọc da hay không.
Uyển Dư càng nghĩ càng muốn cười, cô ngâm nga một câu hát, gió xuân phơi phới thổi vào căn phòng.
Vừa ngồi xuống, điện thoại di động của cô vang lên.
Đó là một đoạn tin nhắn.
Do dì Giang gửi đến.
Uyển Dư đã đọc tin nhắn đó vài lần, có phải là anh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!