Chương 13: Tim Nhiễm Axit

Tim milene

Lục Minh Thành cũng dùng tay trái

Diệp Gia Bảo lại liếc mắt nhìn về phía Hàn Tịnh, Hàn

Tình đang ân cần gắp rau cho Uyển Dư, là dùng tay phải.

Đôi mắt đen của Diệp Gia Bảo khẽ nhíu lại, anh và bố là cha con? Vậy tại sao tất cả mọi thứ anh đều giống ông chủ hơn là giống cha, kể cả tính cách?

"Boss, ăn nhiều vào, cậu gầy quá"

Hàn Tinh ân cần gắp một miếng tâm cho Uyền Dư "Boss, tôi vẫn nhớ cậu thích ăn tôm nhất

Nghe thấy lời Hàn Tịnh nói, Lục Minh Thành vô thức gắp một miếng tâm đặt nó vào bát của Uyển Du

Ngay khi đũa của anh đến gần bát của Uyền Dư, anh đột nhiên tỉnh táo trở lại.

Thật kì lạ, anh đang làm gì vậy chứ?

Mặc dù cô gọi anh là cậu nhưng họ cũng không đủ thân thiết để anh có thể gắp thức ăn cho cô.

"Hàn Tiểu Phàn, Hàn Mập, anh không cần gắp rau cho tôi, tôi có thể tự ăn"

Diệp Uyền Dư bất lực nhìn đống đồ ăn trước mặt.

"Boss, tôi muốn chăm lo cho cậu từng bữa ăn"

Hàn Tịnh nói mà không nhận ra Uyền Dư đang chán ghét.

"Hàn Mập, mau ăn lầu đi, ăn khi còn nóng thì mới ngon"

Thật ra Uyển Dư muốn nói anh ta cứ nhìn cô chăm chẳm khiến cô nuốt không nổi, nhưng cô lại không muốn làm tổn thương Hàn Tình nên chỉ có thể nói Tim umilenew như thế.

"Boss, cầu thật tốt với tôi Hàn Tinh cảm động người dựa vào vai Uyển Dư, ôm lấy eo cô dụi dụi đầu làm nũng như một đứa con nít."Boss, tôi vẫn cảm thấy như mình đang nằm mơ.

vô cùng hạnh phúc...! Boss tôi rất sợ đây chỉ là một giấc mơ..

Chúng ta thật sự có con, tôi cảm thấy rất hạnh phúc,

"Boss, cậu và các con sẽ không rời bỏ tôi chứ Nhìn bàn tay của Hàn Tịnh đặt trên eo Uyền Dư, Lục Minh Thành vô thức dừng tay lại, hai chiếc đũa rồi Tim anh như có một dòng axit chảy qua, anh không xuống mặt bàn vang lên hai tiếng keng keng" thể nào tiếp tục ăn được nữa.

Lục Minh Thành thu hồi ảnh mặt đang nhìn Hàn Tịnh và Uyển Dư:

"Ta có việc phải làm, về trước"

Hàn Tinh nhìn bóng đèn lớn Lục Minh Thành rời đi, vui vẻ cầm chặt bàn tay của Diệp Uyển Dư:

"Boss, cậu nói xem, sẽ thật tuyệt với biết bao nếu như năm đó, cậu không bí mật rời đi, nếu như đêm đó cậu không rời đi, chúng ta sẽ không bỏ lỡ nhau nhiều năm như vậy Diệp Uyển Dư không chút lưu tình đẩy Hàn Tịnh ra:"Tối hôm đó không phải là anh rời đi trước sao?Sao?"

Hàn Tinh sửng sốt, cả ngày hôm nay lời nói của người phụ nữ tên Tuyết Anh đó cử văng vẳng trong đầu anh.

Lẽ nào người qua đêm với anh hôm đó thật sự là

Tuyết Anh

Boss...!

Hàn Tịnh nhìn Diệp Gia Bảo đang vui vẻ gắp thức ăn bằng tay trái, chẳng lẽ Boss thật sự đến phòng của câu trẻ sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!