Không cần. Nguyễn Nhuyễn ngay cả suy nghĩ cũng không có, trực tiếp cự tuyệt đề nghị của hệ thống.
Cô bám hệ thống nói:
"Mii nói là nhiệm vụ phụ, cũng đồng nghĩa với việc ta có thể cự tuyệt chứ?"
Hệ thống nghẹn nghẹn, còn chưa kịp phản bác, Nguyễn Nhuyễn tiếp tục nói:
"Đừng tưởng rằng ta không biết, nhiệm vụ này ta có thể không làm."
Hệ thống: ... Lúc trước sao không phát hiện, Nguyễn Nhuyễn cũng thông minh như vậy?
Nó trầm mặc hồi lâu, ừ hử một tiếng:
"Chính cô cảm thấy thế nào?"
"Có thể không cần làm, cũng không phải nhiệm vụ chính."
"Vậy nhiệm vụ này lại có mười điểm thì sao?"
Ánh mắt Nguyễn Nhuyễn sáng lên, đề cao âm lượng: Thật sự?
Hệ thống... Giả đấy.
Nhiệm vụ đơn giản như vậy, sao có thể có mười điểm, nó bất quá chỉ là thuận miệng nhắc tới thôi.
Dưới đáy lòng Nguyễn Nhuyễn mắt trợn trắng, lẩm bẩm:
"Ta biết mi sẽ không tốt bụng như vậy mà, cho nên ta không nhận nhiệm vụ này."
"Vì sao không nhận, tuy rằng không có mười điểm, nhưng tốt xấu cũng vẫn có một chút xíu điểm."
Nguyễn Nhuyễn hừ cười:
"Đây là nhiệm vụ ta làm, vì sao phải cho fans nhìn thấy thân thể Lục Ly?"
Cô cũng không phải là đồ đầu đất, huống chi, Nguyễn Nhuyễn không nói, dục vọng chiếm hữu của cô rất mạnh, mới nãy cũng không có thấy rõ vị trí xé rách lớn bao nhiêu, sao có thể cho các fans khác nhìn đến.
Cái này có lẽ là phúc lợi chỉ thuộc về mình, mà không phải phúc lợi của mọi người.
Mọi người có thể thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của Lục Ly cũng đủ rồi, tuyệt đối không thể nhìn thấy thứ khác.
Hệ thống a một tiếng, cười nói: Qủy hẹp hỏi.
"Hẹp hòi thì làm sao." Nguyễn Nhuyễn không chút nào xấu hổ thừa nhận.
Hệ thống: ... Bị tức đến hộc máu:
"Chính cô tùy ý đi, dù sao nhiệm vụ này xem như hoàn thành, có mười điểm."
"À, ta bây giờ tổng cộng bao nhiêu điểm?"
Hệ thống trầm mặc một hồi, sâu xa nói: Bốn mươi hai điểm.
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn a một tiếng:
"Mới từng ấy điểm sao."
Hệ thống không nói, giọng chua chát:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!