Chương 18: (Vô Đề)

Tinh quang rạng rỡ, phía trên thảm đỏ, tất cả phóng viên đều đem camera nhắm ngay vị trí Lục Ly đứng.

Chen lấn tìm kiếm vị trí tốt nhất, quay chụp anh, chỉ vì tựa đề tin tức ngày mai, là ảnh bìa có mặt anh đẹp nhất.

Lục Ly mỉm cười, ôm Nguyễn Nhuyễn thay đổi mấy tư thế, sau đó mới ôm mèo đi vào trong lễ trao giải.

Khi anh đứng ở phía dưới trả lời câu hỏi của người chủ trì, mấy câu nói kia, âm thanh cưng chiều cùng gợi cảm đó, đều nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Internet.

Các fans xem trực tiếp đều nhiệt tình không thôi.

Fans chung quanh lại càng hơn thế, lúc Lục Ly nói ra câu kia, mọi người cùng thét chói tai.

"A a a a a ông xã của em thật là soái."

"Ông xã thật giỏi quá, em muốn trở thành mèo của anh."

"Ông xã nhìn em nhìn em được không."

"Không được, tôi muốn té xỉu ở ven đường, ông xã hôm nay trên người phát ra mị lực, tôi sắp không đỡ được rồi."

...

Tiếng fans reo hò, tất cả đều rơi vào tai Lục Ly.

Anh không tiếng động cong cong môi, hướng fans đứng bên kia của mình vẫy vẫy tay, mới cúi đầu ôm Nguyễn Nhuyễn tiến vào trong phòng.

Màn hình lớn trong phòng vẫn luôn quay tất cả cảm xúc của anh.

Lúc Lục Ly cúi đầu duỗi tay vuốt ve mèo con đặc biệt nhu tình, vừa xem không bỏ sót gì.

Nguyễn Nhuyễn thật lòng cảm thấy, chính cô cũng hâm mộ con mèo này.

Thật sự thật sự rất hâm mộ, được Lục Ly ôm đi thảm đỏ, đây bất kể là trước khi làm mèo hay sau khi làm mèo, cũng là chuyện cô chưa từng nghĩ đến.

Mọi người kích động, nội tâm của chính cô cũng kích động.

"Chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mười điểm." Tiếng của hệ thống cũng hàm chứa ý cười, so với trước kia nhiều tình cảm một chút.

Tâm tình của Nguyễn Nhuyễn rất tốt, cùng hệ thống nói chuyện vô cùng hưng phấn.

"Cảm ơn cảm ơn, xin hỏi khi nào có thể cho ta nhiệm vụ hai mươi điểm?"

Hệ thống nghẹn nghẹn, nói:

"... Cô thật quá tham ."

"Không tham đa, ta muốn trở thành người muốn trở thành người muốn trở thành người." Sau khi nói xong, Nguyễn Nhuyễn thở hổn hển nói:

"Chuyện quan trọng, nhất định phải nói ba lần."

Hệ thống:

"... Không có không có không có."

Nguyễn Nhuyễn bị dỗi một câu cũng không nói nên lời, nhưng tâm tình lúc này rất tốt, suy nghĩ một chút, cô trực tiếp hỏi:

"Đúng rồi, nhiệm vụ kế tiếp khi nào có, ta gấp không chờ nổi."

Hệ thống dưới đáy lòng yên lặng trợn mắt, đối với người tích cực yêu cầu làm nhiệm vụ như vậy, vẫn là đầu tiên thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!