Chương 30: (Vô Đề)

"Haa... Nếu mình có thể sử dụng ma pháp thì mấy tên cặn bã này đã..."

Tôi vội vã rời đi ngay sau khi hạ gục những kẻ canh gác trước nhà kho.

Nhưng đúng lúc đó, chân tôi đá phải một thứ gì đó.

Gì vậy?

Nhìn xuống, tôi thấy một chiếc điện thoại rơi dưới chân mình.

Bây giờ nghĩ lại thì, lúc nãy trong đám canh gác có một tên hình như đang nghịch điện thoại.

Có lẽ hắn đã vô tình đánh rơi khi bị làm cho ngủ gục.

Quá may mắn!

Lần đầu ăn trộm thì khó, chứ lần hai rồi thì dễ hơn nhiều.

Tôi nhặt chiếc điện thoại vẫn đang bật màn hình lên, rồi bấm số gọi.

[Đang thực hiện cuộc gọi... 112☎]

Chỉ có một nơi cần gọi đến.

-

"Xin chào, đây là cảnh sát. Có chuyện gì vậy?"

Dựa vào ký ức của Kim Gi

-ryeo, tôi biết rằng ở hành tinh này, khi rơi vào tình huống nguy hiểm, gọi cảnh sát là điều hiển nhiên.

"À, tôi vừa bị... bắt cóc."

Tôi lập tức lên tiếng.

Nhưng—

Cuộc đối thoại diễn ra theo một cách hoàn toàn khác với những gì tôi tưởng tượng.

- Gì cơ?

Hả?

- Alo?

"Có nghe thấy tôi không?"

- Nói lớn hơn đi.

Tôi bị bắt cóc!!

- Alo?

Sao cảnh sát lại phản ứng như vậy?

Cứ như họ không thể nghe thấy giọng tôi...

"Không lẽ điện thoại này bị hỏng?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!