Khương Nhiên mặc áo số 7 thở phì phò, đứng ở một bên trong sân bóng.
Tầm mắt không chút để ý đảo qua nơi ghế ngồi, trong lúc vô tình liếc thấy Tô Yên đang an tĩnh đứng giữa một rừng nữ sinh thét chói tai.
Nhiều người như vậy, liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấy cô.
Con ngươi hiện lên một mạt cảm xúc, liếm khóe môim
Nguyên bản, không khát.
Nhưng nhìn thấy cố, lại cảm thấy, khát.
Người đối điện chạy tới trực tiếp cướp bóng trước mặt Khương Nhiên.
Khương Nhiên lại không có phản ứng gì.
Rầm một tiếng, bên kia ghi được một điểm.
Trình Tinh Dương thò qua, vỗ cánh tay Khương Nhiên:
"Nghĩ cái gì vậy? Đều làm bên kia ghi điểm!"
Khương Nhiên phục hồi tinh thần lại, đi cướp bóng.
Mười phút sau.
Trình Tinh Dương đứng giữa sân bóng.
Nhìn Khương Nhiên sai lầm lần thứ năm.
Táp lưỡi.
Mà vị đồng chí mắc lỗi lần thứ sáu này, không những không biết tỉnh lại, ngược lại còn phát tính tình.
Cả mặt đều là sự không kiên nhẫn và lệ khí.
Phản ứng này, giống khi Khương Nhiên đánh nhau.
Bây giờ ai dám thò lại gần, bảo đảm chết không toàn thây.
Trình Tinh Dương nguyên bản muốn trêu chọc một câu, nhưng nhìn hắn bực bội, quyết đoán trốn ra phía sau.
Khương Nhiên cực lực khắc chế sự bực bội trong lòng, nhưng đôi mắt hắn không ngăn được mà cứ nhìn ngó nơi khán đài.
Rốt cuộc, không nhịn xuống.
Phịch một tiếng, đập bóng xuống dưới đất.
Đi thẳng tới khán đài.
Hắn đi tới, nữ sinh xung quanh hét to tới nỗi hận không thể hét bay luôn nóc nhà.
Không ngừng có người đi về phía trước.
Vậy nên Tô Yên đã bị người đẩy lùi ra phía sau, khi sắp bị đám đông bao phủ.
Một cánh tay nóng bòn, xuyên qua mọi người, nắm chặt cổ tay cô, dùng sức lôi kéo.
Trực tiếp kéo cô tới trước mặt hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!