"Ông chủ trở về đây, trái tim hai người cũng không xa cách nữa, dù cho tạm thời ở phòng khách thì sau này ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng gặp, sớm muộn gì cũng hòa thuận thôi."
Tâm trạng dì không tệ, còn an ủi cô.
Lâm Nhan thầm cười lạnh trong lòng, diễn trò theo yêu cầu thôi, làm sao có thể hòa thuận lại được?
Có điều nhìn thấy dáng vẻ ngập tràn mong chờ của dì, cô lại không nỡ dội gáo nước lạnh.
Thời tiết tháng chín rất nóng, cô nhìn mặt trời như thiêu đốt không hề muốn ra khỏi nhà, ăn xong bữa sáng thì nằm ở ghế sofa nghịch điện thoại.
Lúc trước khi xuyên sách cô với điện thoại không hề xa nhau dù chỉ một phút, sau khi xuyên tới lại cảm thấy điện thoại là của nguyên chủ, cô dùng không quen nên cũng chỉ là công cụ để liên lạc thôi.
Trong điện thoại của nguyên chủ có một group chat trên WeChat có tên gọi là Quỳ gối gọi ba ba.
Tên group chat gì mà sặc mùi lố lăng ghê, Lâm Nhan cười nhấn vào, sau đó thì thấy mọi người trong nhóm đang thảo luận chuyện gì đó đến mức khí thế ngất trời.
[Điên mất!
Đối tượng tình cảm của Lâm Sanh bị lộ ra ánh sáng, người đàn ông trên tấm ảnh là Hàn thiếu à?]
[Truyền thông nhà nào không sợ c.h.ế. t như vậy, dám công khai trắng trợn Hàn thiếu như vậy?]
[Cười lạnh] [Ai mà biết được? Thủ đoạn nhỏ của phụ nữ thôi mà, bám được vào Hàn thiếu có phụ nữ nào còn đành lòng buông tay chứ?]
[Chỗ này viết, hình như là chính Lâm Sanh tự mình tung ra.] [xem thường]
[Cũng có thể là tuyên bố chủ quyền. Nên nhớ nhà họ Lâm còn có cô Lâm Nhan ngày trước theo đuổi Hàn thiếu không chịu từ bỏ đó.]
[Sao tự nhiên lại đá sang Lâm Nhan rồi?
Mà lại nói sau khi Lâm Nhan kết hôn với Tạ thiếu, lâu lắm chưa thấy cô ấy lên nhắn tin nhỉ?]
[Có lẽ là không còn mặt mũi gì nữa rồi! Luôn miệng nói không phải Hàn thiếu không lấy, ngoảnh lại đã bị người ta bắt gian tại giường với Tạ thiếu.
Nếu tôi mà là cô ta, chắc chắn sẽ đi tìm miếng đậu phụ đập đầu c.h.ế. t cho rồi.]
[Nghe nói gần đây cô ta và Tạ thiếu ầm ĩ ly hôn, có khi là Lâm Sanh cảm nhận được nguy cơ đó!]
[Ngồi đợi trò hay mở màn, loại tiết mục cẩu huyết chị em tranh giành đàn ông này rất hấp dẫn đó!]
Lâm Nhan: [@tất cả, chỉ sợ làm mọi người thất vọng rồi, cẩu huyết thì không có chứ cẩu lương lại không thiếu, chuyện tôi và anh Tạ nhà tôi vợ chồng ân ái cũng không khiến mọi người NHỌC LÒNG quan tâm!]
Với tư cách là trung tâm buôn dưa lê bán dưa bở
- Lâm Nhan vô cùng không thích có liên quan gì tới nam nữ chính Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên, cô cảm thấy nếu mình không nói chút gì đó thì thực vô cùng có lỗi với mấy tên nhà giàu rảnh rỗi tới nhức trứng đi hóng hớt này.
[Mịa nó, đại minh tinh cuối cùng cũng chịu sủi bọt trồi lên rồi, không lên tiếng thì thôi chứ lên tiếng một cái là giật gân luôn!]
[Lâm Nhan, cô và Tạ thiếu hòa thuận rồi à?
Sao tôi lại nghe nói sau khi kết hôn Tạ thiếu còn chưa trở lại phòng cưới của hai người?]
[Có phải cô không muốn mình thua quá khó coi cho nên mới cố ý để Tạ thiếu làm lá chắn?]
Hàn Phỉ Phỉ: [@Lâm Nhan, đừng nghe bọn họ nói bậy nói bạ! Vợ chồng hai người ân ái, chúng em phải chúc phúc mới đúng. Chị Nhan Nhan, cuối tuần này ông nội em mừng thọ tám mươi, em đưa thiệp mời cho chị, chị với Tạ thiếu nhất định phải đến dự nhé!
Để cho toàn bộ những người thích đ.â. m bị thóc chọc bị gạo biết, chị không hề nói dối.]
Hàn Phỉ Phỉ, là một nữ phụ pháo hôi* khác trong tiểu thuyết, Lâm Nhan có ấn tượng với cô ta
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!