Chương 9: (Vô Đề)

Ta không nhớ nữa rồi.

Sau khi xuyên đến thế giới này, ta không kịp yêu ai.

Ta ở giữa ranh giới sinh tử, vứt bỏ tôn nghiêm, vứt bỏ thiện ác, giãy dụa để sống sót.

Vậy trước khi xuyên không thì sao?

Nhưng trước khi xuyên không, ta là ai?

Ta run rẩy nói: Ta không biết.

Tạ Lâm xoa đầu ta nói:

"Sư tôn, cứ coi như chưa từng yêu đi."

"Sau này trời cao đất rộng, người có thể yêu bất kỳ ai người muốn yêu."

Ta đau lòng đến mức đột nhiên co giật, nỗi sợ hãi vô cùng bao trùm lấy ta, ta như sắp mất đi thứ quan trọng nhất.

Ta nắm lấy cổ tay Tạ Lâm, hoảng loạn nói:

"Tạ Lâm, ngươi đang nói gì vậy, ngươi quên rồi sao, ngươi c.h.ế. t thì thế giới sẽ khởi động lại, ta sẽ tiếp tục rơi vào vòng lặp."

Ta nghẹn ngào nói:

"Tạ Lâm, đừng... đừng chết."

Nhưng hắn lại nhẹ nhàng gỡ tay ta ra:

"Sư tôn, lần này không giống."

"Chỉ cần người muốn sống, người sẽ sống."

"Sư tôn, ta đến đây chính là vì điều này."

Đột nhiên gió lớn nổi lên, sấm chớp đùng đùng.

Tạ Lâm xông lên.

35.

Ma tôn cũng giống như mọi lần, c.h.ế. t dưới tay Tạ Lâm.

Ba chưởng môn tiên môn c.h.ế. t hai, một chạy thoát.

Những kẻ ô hợp còn lại c.h.ế. t thì chết, chạy thì chạy.

Tạ Lâm cũng bị thương nặng.

Nhưng như vậy đã đủ để ta mừng đến phát khóc.

Ta quỳ bên cạnh hắn:

"Không c.h.ế. t là tốt rồi, Tạ Lâm, không c.h.ế. t là tốt rồi."

Đây là lần đầu tiên ta cảm thấy biết ơn vì nam chính được thiên đạo che chở nên khó g.i.ế. c đến vậy.

Tạ Lâm yếu ớt giơ tay lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!