Cánh cửa nhà tắm hé mở, Kiều Trang chậm rãi bước vào, giữa làn hơi nước mờ mờ, dáng hình cô hiện ra như ả yêu nữ đập thẳng vào mắt Thu Phượng.
Bị giật mình, theo phản ứng tự nhiên Thu Phượng lập tức chộp lấy chiếc khăn tắm quấn ngang thân che đi mình đang ướt át loã thể.
"Em làm chi rứa?! Sao lại vào đây?..."
Kiều Trang nhàn nhạt đáp, trong khi vẫn từng bước tiến đến trước mặt Thu Phượng.
Tôi đi tắm.
"Nhưng chị đang tắm, em không thể đợi ư?"
"Không, tắm khuya tôi lạnh."
Kiều Trang nhìn cô đăm đăm, ánh mắt phẳng lặng không rõ được cảm xúc lúc này.
Rồi cô nàng ngồi xuống vốc nước trong chậu rưới lên hõm cổ trắng ngần làm từng giọt lăn dài trên làn da mướt mát, chảy xuống và đọng lại ở hai điểm hồng nhuận nơi bầu ngực.
Cảnh tượng này khiến cho Thu Phượng ngộp ngạt vô cùng, không cần nhìn gương nhưng cô vẫn chắc bẩm gò má mình đã phiếm hồng không cách gì che giấu.
"Chị tắm xong rồi, ra ngoài đây."
Cố ý lẩn tránh nhưng một lời tiếp theo của Kiều Trang đã khiến cô khựng lại.
"Chị định ngâm mình trong bồn nước nóng này phải không? Ngâm chung đi."
Dứt lời, Kiều Trang bèn bước vào chiếc bồn tắm ngập đầy nước nóng ấm áp, khi ngón chân cô chạm vào mặt nước làm nó gờn gợn sóng, Thu Phượng nghe như nhịp đập trái tim mình cũng run rẩy theo từng cơn.
Kiều Trang không cao nhưng vóc dáng đẹp vô cùng, từng đường nét trên thân cô đều mềm mại mỏng manh, đúng chuẩn con gái Á Đông. Và tất nhiên cô biết thế mạnh của mình, không từ thủ đoạn, thậm chí nếu phải tận dụng đến cả nó cô vẫn muốn thực hiện để đánh gục người con gái mang tên Thu Phượng.
Lòng tự trọng bị tổn thương quá đỗi, sai trái sao? Đồi phong bại tục à? Đêm nay cô nhất quyết phải kéo theo Thu Phượng cùng rơi xuống vũng lầy tình ái này!
"Chị ngại ngùng không dám đối mặt với tôi? Chị sợ mình sẽ đánh mất bản thân vì tôi?"
Ngâm nửa thân mình trong bồn nước, Kiều Trang khép hờ mắt tận hưởng sự khoan khoái lan tràn, nhếch môi buông hờ một câu.
Quả nhiên, đánh trúng nội tâm Thu Phượng.
"Đều là đàn bà con gái, thứ em có thì chị cũng có, em quá đề cao bản thân rồi."
"Vậy ư? Vậy mà chị vẫn chạy trốn đó thôi."
Thu Phượng nhận ra được đây là quỷ kế mới toanh của Kiều Trang, nhưng lại mơ mơ hồ hồ không biết cụ thể cô ấy toan tính gì.
Hay chỉ cố ý muốn chọc mình ngượng ngùng xấu hổ?
Cô bỏ tấm khăn ra, để nó rơi xuống sàn, không nhanh không chậm tiến lại bước vào bồn tắm ngồi xuống phía đối diện Kiều Trang. Thân thể được làn nước nóng chăm sóc khiến tinh thần cả một đêm ngày rũ rượi phút chốc liền trở nên tỉnh táo.
Họ lần nữa rơi vào trầm mặc, như ở chiếc ghế đá ngoài bờ kênh vắng vẻ, không ai nói ai mà chỉ thinh lặng tận hưởng khoảnh khắc này.
Cho đến khi, Kiều Trang bắt đầu đi bước kế tiếp...
Dưới làn nước, bàn chân cô vươn tới cố ý chạm mấy đầu ngón chân vào vùng bụng phẳng lì của Thu Phượng, chậm rãi lướt nhẹ lên trên.
Làm gì vậy?
Thu Phượng mở bừng mắt, chộp lấy cổ chân Kiều Trang.
Lỡ đụng trúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!