Chương 4: (Vô Đề)

Trang Lộ vừa mới ra cửa đã thấy em gái Tiểu Hoàng sợ sệt lên một chiếc xe hơi. Trang Lộ vội vàng đón một chiếc taxi.

"Sư phụ, đuổi theo chiếc xe phía trước đi".

Tài xế taxi là một ông chú đầu trọc :

"Ai da ! Cô đuổi theo chiếc Land Rover đó chi vậy ? Tôi không muốn làm chuyện gì phạm pháp đâu".

Trang Lộ thắt dây an toàn xong :

"Đừng phí lời nữa, hiện tại xã hội hài hòa tươi sáng rồi, chú cứ lái đi, đến nơi con đưa chú gấp đôi".

Sức mạnh của đồng tiền khiến chiếc taxi đuổi theo chiếc Land Rover nhanh như chớp.

Tiểu Hoàng ngồi ở hàng ghế sau, hai tay siết chặt đùi, yếu ớt run rẩy hỏi người đàn ông ngồi trên ghế phụ :

"Anh Sơn, em.... anh.... định đi đâu vậy ?"

Người đàn ông châm một điếu thuốc, dữ tợn nói : Bớt nói nhảm.

Tiểu Hoàng rụt cổ lại không dám hỏi thêm một câu.

Rất nhanh đã đến nơi, hóa ra là một võ đường. Ngoài cửa không có ai, cửa lớn thoải mái mở ra, Tiểu Hoàng vừa xuống xe đã nhũn chân :

"Anh Sơn ! Anh dẫn em tới đây làm gì ?"

Người phụ nữ vừa mới đóng cửa dừng xe rất là khinh thường khi nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Hoàng, cô tiến lên nắm chặt cánh tay Tiểu Hoàng bước vào trong, tiện thể còn chào hỏi Ôn Trác :

"Anh bạn điển trai, vào thôi".

"Chị Hồng... chị cào đau em, chị buông ra đi, em tự đi được rồi"

- Tiểu Hoàng nhìn người phụ nữ cầu xin nói.

Chị Hồng khẽ mỉm cười :

"Em được lão đại nuôi đến nhu nhược rồi".

Người đàn ông vẫn ngậm điếu thuốc trong miệng, không nhanh không chậm đi sau lưng Ôn Trác, tựa hồ đang phòng ngừa Ôn Trác chạy trốn.

Nhưng trong mắt Ôn Trác cũng không hiện ra sự sợ hãi, hắn bước vào võ đường không hề do dự.

Trang Lộ từ xa nhìn thấy cảnh tượng này :

"Sư phụ ơi chú chạy nhanh thêm chút đi !"

Bác tài lại nhịn không được run lập cập, đột nhiên phanh gấp : Cô xuống chỗ này đi.

Trang Lộ nhìn khoảng cách còn đến hai trăm mét :

"Chú vẫn chưa chạy tới nơi, vậy con sẽ không trả gấp đôi tiền cho chú đâu".

"Không cần không cần, cô đưa đại tôi năm chục rồi xuống xe lẹ đi !"

Trang Lộ nhìn dáng vẻ muốn quay xe ngay tức khắc của bác tài thì trong mắt càng suy nghĩ nhiều hơn, nàng vừa trả tiền vừa hỏi :

"Võ đường kia là nơi thế nào vậy ạ ?"

"Chẳng phải nơi tốt lành gì đâu".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!