Chương 32: (Vô Đề)

Trần Nghiêm đi qua phòng giám đốc Phú Hoàng. Anh đến đặt lá đơn xuống bàn, rồi ngồi xuống trước mặt ông: 

- Cái này để chú giải quyết. 

Giám đốc cầm tờ đơn, rồi nhíu mày: 

- Cô ta lại muốn cái gì nữa đây? Giải quyết như vậy vẫn không chịu à? 

Trần Nghiêm lắc đầu: 

- Cô ta đưa đơn này lúc còn đang phân xử. Bây giờ vẫn không thấy rút lại, nên con để chú giải quyết. 

- Cô bé này xốc nỗi thật, chưa biết chuyện ra sao mà đã đùng đùng đòi nghỉ. Cậu nói chuyện với cô ta chưa? 

- Dạ chưa. 

- Có nghĩa là bây giờ cô ta vẫn muốn nghỉ? 

Trần Nghiêm trầm ngâm: 

- Không biết cô ta đang nghĩ gì, đây là lần thứ ba cô ta muốn bỏ việc. 

- Thế cô ta tưởng ở đây là khu giải trí sao? không biết chịu đựng là gì cả. Ông bà ấy cưng con gái quá đáng. Cuối cùng con bé muốn gì được nấy. 

Trần Nghiêm cười mỉm: 

- Thật ra, cô ta cũng có lúc biết chịu đựng. Nhưng đó chỉ là khi cô ta thích. Còn cái gì không thích thì đòi bỏ. 

- Không thể thao túng như vậy được. 

- Chú có ý định để cô ta nghỉ không? 

- Con bé giỏi đấy chứ. Lại trung trực, thẳng tính. Dễ gì tìm một người như vậy. 

Thấy Trần Nghiêm có vẻ suy nghĩ, ông nhìn anh như dò hỏi: 

- Cậu có muốn cho cô ta nghỉ không? 

- Chuyện này để chú giải quyết, con không có ý kiến. 

- Không được. Dù sao cậu cũng phải có ý kiến nào đó chứ. 

Giọng Trần Nghiêm chậm rãi: 

- Cô ta có năng lực, nhưng tính nết ngang bướng quá. Nếu như cô ta vấp váp vài lần, có lẽ sẽ biết phục tùng hơn. 

- Nhưng ý cậu thế nào?

Tại sao cậu không đứng ra giải quyết mà lại để tôi? 

- Mấy lần trước, thấy chú muốn giữ cô ta lại, nên con không thể có thái độ dứt khoát. 

Giám đốc Phú Hoàng lại cười: 

- Tôi không hiểu tại sao cậu lại có thành kiến với cô ta thế? Cô ta chỉ có tội nhõng nhẽo một chút, nhưng con gái mà, bỏ qua đi, mà tính cậu cũng không đến nỗi hẹp hòi phải không? 

- Con không quan tâm về cá tính của cô ta. 

Gáim đốc Hoàng cười lớn: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!