Cô vô tình ngước lên lầu, thấy Trần Nghiêm đứng trên cửa sổ nhìn xuống. Cô hơi chùn lại. Lúc nãy tức quá nên cô không hình dung trước sự việc sẽ xảy ra thế nào. Vậy là lần thứ hai, Trần Nghiêm lại thấy tính nết cô hung dữ. Cô luôn bộc lộ những tính xấu trước mắt anh ta.
Nào là dữ, bướng bỉnh, không biết phục tùng ai. Từ chuyện trong công ty, đến chuyện riêng gia đình, cô và anh đều đối đầu nhau. Chuyện này rồi càng làm anh ta không ưa cô hơn nữa.
Qúy Phi chợt thở dài.
Nhưng rồi cô lại hếch mặt lên bất cần. Anh ta đã không ưa cô ngay từ đầu, có ác cảm thêm lần nữa cũng không sao. Dù cô có cực kỳ dễ thương thì anh ta cũng không thương được, cho nên không việc gì cô phải ngại.
Khi ba người vào phòng, thì Trần Nghiêm đang ngồi chờ ở salon. Qúy Phi ngồi xuống chiếc ghế dài. Trí tre và Trí cận ngồi hai bên cô. Trần Nghiêm đưa mắt nhìn hai tên con trai, có vẻ không hài lòng. Nhưng anh không nói gì, chỉ nhìn ra ngoài chờ Sang.
Có đến mười phút sau, anh ta mới vào.
Đi theo anh ta là hai, ba tên khác làm công nhân ở khâu cấp đông, chắc là những người theo ủng hộ.
Thấy trong phòng thêm người không cần thiết, Trần Nghiêm hơi cau mặt, nghiêm giọng:
- Tôi chỉ mời cô Phi và anh Sang lên đây, còn những người khác, xin mời ra ngoài.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rồi lục tục đi ra. Trần Nghiêm ra hiệu cho Sang ngồi xuống, rồi đưa mắt nhìn Qúy Phi:
- Tôi đã thấy cô chủ động gây ra chuyện.
Cô có thể giải thích lý do không?
- Anh ta đã xúc phạm tôi.
- Cụ thể?
Qúy Phi nhìn thẳng vào mặt Sang:
- Anh ta dám trả lời trung thực những câu hỏi của tôi không?
Sang làm ra vẻ hiền lành, vô tư như không hiểu chuyện gì:
- Tôi không hiểu tại sao cô cứ kiếm chuyện với tôi. Tôi có biết gì đâu. Tự nhiên xông vào chỗ con trai, rồi còn đánh tôi.
Phải hỏi lại tư cách của cô trước đi.
- Trước khi kiểm tra tư cách của tôi, anh hãy nhìn lại tư cách của mình. Anh đã nói gì về tôi trước mặt các công nhân, nói trung trực đi.
Sang cười khẩy:
- Cô đánh giá cô cao quá rồi.
Cô là cái gì mà tôi phải nói về cô với mọi người. Tôi đâu có quan tâm đến cô.
Qúy Phi tấn công đến cùng:
- Anh không quan tâm đến tôi, nhưng lại thích đem danh dự tôi ra đùa, để nâng anh lên. Trước mặt phó giám đốc, tôi không đủ can đảm nhắc lại những câu nói hạ cấp của anh.
Tôi nghĩ anh tự hiểu.
- Thật tình là tôi không hiểu gì cả.
Qúy Phi nhìn anh ta một cách căm ghét lẫn khinh bỉ, rồi cô nhấn từng chữ:
- Trong buổi nhậu chiều thứ bảy tuần trước, anh đã tuyên bố là tôi từng quyến rũ anh, có không?
Sang ấm ớ một chút, rồi xua tay quyết liệt:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!