Chương 21: (Vô Đề)

Vừa nói cô vừa liếc nhìn về phía bàn Trần Ngiêm. Tự nhiên Qúy Phi cũng nhìn theo. Trần Nghiêm cũng đang đăm đăm nhìn Trúc Hiền.

Đôi mắt anh tỏa ra một cái gì đó ấm áp tình cảm, chứ không giống tia nhìn lạnh lùng ẩn giấu chút thù hằn khi nhìn Qúy Phi. 

Bất giác, Qúy Phi quay mặt đi, lặng lẽ nuốt nỗi buồn vào lòng. Cô không biết nên nghĩ thế nào về Trần Nghiêm, Trong khi cô đem cho anh tình yêu trọn vẹn nhất, sâu sắc nhất và hy sinh tất cả vì anh, thì anh hoàn toàn coi thường và chà đạp. Để rồi đem sự chân thực cho một người coi mình như trò đùa.

Anh có biết mình bị quả báo không? 

Mấy hôm sau, khi Qúy Phi đang đứng dưới cảng thì có một người gọi cô lên nhà kiểm hàng. Một nhân viên bưu điện đang đợi cô. Trên tay cô là lẵng hoa. Thấy cô, anh ta nói ngay: 

- Có người gởi chị Trúc Hiền.

Nhưng chị Hiền không có ở đây, nhờ chị nhận chuyển giùm chị ấy. 

- Cũng được. 

Qúy Phi ký tên xong, cô tò mò nhìn lãng hoa. Cả một giỏ hoa hồng đỏ thẫm thật đẹp. Một mảnh giấy cài ở giữa. Thì ra Trần Nghiêm gởi mừng sinh nhật cô nàng.

Làm chung công ty mà anh còn gởi điện hoa kiểu này, tính anh thật kín đáo. 

Qúy Phi đặt giỏ hoa lên bàn, rồi trở xuống làm việc. Đến trưa cô trở lên, giỏ hoa vẫn còn đó. Trúc Hiền nghĩ làm mà không báo trước khiến cô thấy lúng túng. Cô vào phòng thay đồ, rồi lấy máy ra gọi cho Trần Nghiêm, giọng anh vang lên trong máy nghe rất ấm, luôn là âm thanh trầm trầm làm cô xao xuyến.

Cứ mỗi lần nghe giọng nói ấy là tim cô lại nhói lên. Đến nỗi cô cứ đứng lặng không nhớ mình định nói gì. 

Trần Nghiêm nhắc lại một lần nữa: 

- Alô, tôi nghe đây. 

Giọng Qúy Phi hồi hộp: 

- Em là Qúy Phi đây, lúc sáng anh có gởi hoa cho Trúc Hiền, nhưng sáng nay nó nghĩ nên em nhận giùm. Em không biết nhà Trúc Hiền nên hỏi anh định thế nào? 

Trần Nghiêm lặng thinh một chút rồi nói với giọng lạnh lạnh: 

- Cô cứ giữ ở đó, mai cô ấy vào nhận cũng được. Cám ơn cô. 

Và anh lập tức tắt máy. Qúy Phi cũng vừa cất máy mình thì Hải Đông cũng vừa ló đầu vô: 

- Phi còn ở đây hả? 

Qúy Phi làm thinh cô biết Hải Đông thấy cô cầm lẳng hoa nên tò mò xuống đây để hỏi. Cô ta luôn rình rập cô, xấu tính không chịu được. 

Không để ý cử chỉ của cô, Hải Đông bước đến bàn, cầm lẵng hoa lên xem: 

- Hoa đẹp quá, ai tặng Phi vậy? 

- Không phải của em, của Trúc Hiền đó. 

- Vậy hả? 

Hải Đông hỏi lơ đãng và hau háu đọc mảnh giấy ghim trong đó rồi lẩm bẩm: 

- Của anh Nghiêm tặng à? Sướng thật! 

Cô quay qua Qúy Phi, thân mật: 

- Phi ăn trưa chưa? 

- Em định đi đấy. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!