Chương 17: Tuế Tuế, Niên Niên

Chàng nắm tay ta, khẽ cười:

"Yên tâm. Dù sao thì Hoàng thượng cũng là người giữ lời, không những bảo vệ ta trong ngục, mà còn mời danh y chữa dứt căn hàn độc cho ta. Hiền thê, tạm gác chuyện chính sự lại, ta còn có một việc muốn làm."

Việc gì?

"Cưới nàng. Năm xưa, lúc thành thân, ta đang hôn mê bất tỉnh, để nàng ôm gà trống bái đường, trong lòng ta vẫn luôn áy náy."

"Ta không để tâm mấy lễ nghi đó đâu."

Ta cảm động, nhưng cũng ngại làm chuyện rình rang.

Ta thì để tâm.

36

Mùa xuân năm sau, tháng Ba hoa đào nở rộ, liễu xanh lay động, đỏ phủ mười dặm.

Chủ nhân của Tào Nguyên Lâu – Giang Nhẫn Đông, khoác áo cưới thêu kim tuyến, đầu cài phượng quan châu ngọc, gả cho Đông gia của Hoa Tưởng Dung – Thẩm Tùng Hàn, giữa bao ánh mắt ngưỡng mộ.

Trong Trúc Khê Uyển vừa được tu sửa, đúng giờ lành, nhạc lễ vang lên rộn ràng.

Tân lang, tân nương bái thiên địa, bái cao đường,

Cuối cùng quay mặt vào nhau, rưng rưng hành đại lễ.

Mỗi vị khách đến dự đều nhận được hai phần lễ đặc biệt:

Một hộp bánh hoa phù dung bốn vị do Tào Nguyên Lâu chế tác,

Và một hộp phấn bốn màu do Hoa Tưởng Dung chế riêng cho hôn lễ này.

Hôm ấy, tiệc cưới náo nhiệt linh đình, chủ khách đều hoan hỉ.

Chỉ có một người dáng gầy cao mặc áo xanh là có vẻ hồn bay phách lạc.

Hắn tay trái xách rượu, tay phải cầm kiếm, múa suốt một hồi giữa vườn mai Trúc Khê Uyển, khiến hoa rụng tơi bời như mưa.

Ấy vậy mà giọt rượu trong vò vẫn không vơi lấy một.

Sau cùng, hắn kéo Thẩm Tùng Hàn lại uống vài chén, rồi vác kiếm mà đi.

37

Lại là một đêm hoa chúc.

Biết Thẩm Tùng Hàn bị Lạc Tê Phong kéo đi uống rượu, ta đoán chàng chưa thể về ngay, bèn ngồi một bên trầm ngâm suy nghĩ, tính xem liệu có thể cải tiến thêm món Yến tiệc rau tề mới ra mắt ở Tào Nguyên Lâu.

Đang miên man với đống rau tề trong đầu, cửa phòng chợt mở.

Thẩm Tùng Hàn bước vào, trên người thoảng hương rượu nhàn nhạt, ánh mắt ôn nhu như gió xuân, dùng cán cân nhẹ nhàng vén lớp khăn hỉ trên đầu ta.

Ánh mắt ấy rơi xuống mặt ta, ấm áp dịu dàng, chan chứa yêu thương.

Sau khi uống rượu hợp cẩn, chàng tháo phượng quan trên đầu ta xuống, rồi mở hộp đồ ăn đặt sẵn trên bàn.

"Phu nhân chắc đói rồi? Mau ăn đi, còn nóng đấy."

Ta vừa ăn vừa nhìn chàng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!