Lục Nam Châu quay lưng về phía Diệp Nhiên, tức giận trùm kín chăn.
Diệp Nhiên đưa tay chọc anh,
"Anh......! không sao chứ?" Chưa bị bóp hỏng đấy chứ?
Người trong chăn không có động tĩnh gì.
"Đã bảo anh đừng vậy rồi," Diệp Nhiên lẩm bẩm, Mà anh cứ......
Lục Nam Châu hậm hực hừ một tiếng.
Diệp Nhiên nghĩ ngợi rồi đỏ mặt nói:
"Về nhà bù lại cho anh được không?"
Trong chăn yên tĩnh một hồi, sau đó Lục Nam Châu hỏi: Bù thế nào?
Vành tai Diệp Nhiên nóng lên,
"Anh muốn bù thế nào?"
Lục Nam Châu thò đầu ra khỏi chăn,
"Anh muốn bù sao cũng được à?"
Diệp Nhiên do dự gật đầu.
Lúc này Lục Nam Châu mới vui trở lại, đưa tay kéo người tới,
"Vậy hôn một cái trước đi."
Diệp Nhiên nép vào ngực anh, ngờ vực nhìn anh hỏi,
"Chỉ hôn một cái thôi à?" Không cho làm cái khác.
Lục Nam Châu: Hôn hai cái.
Diệp Nhiên: Sao lại đổi ý rồi?
Lục Nam Châu: Hôn ba cái.
Diệp Nhiên: ......
Lục Nam Châu: Hôn bốn cái.
Diệp Nhiên ôm mặt anh hôn lên
--- Còn thêm mấy cái nữa thì hôn không xuể đâu.
Cuối cùng cũng chẳng biết hôn bao nhiêu cái, Lục Nam Châu đè cậu trong chăn, bàn tay sờ soạng khắp nơi.
Diệp Nhiên thở dốc, đứt quãng nhắc anh,
"Anh nói chỉ hôn thôi mà......"
Lục Nam Châu lưu luyến rút tay ra, hôn cậu một cái rồi kéo người vào lòng nói khẽ: Ngủ đi!
Lục Nam Châu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!