Editor: Muscat
Beta: Cỏ
Ninh Mông ngẩn người hồi lâu.
Cô nhập tên Thời Thích vào khung trình duyệt, sau đó trên điện thoại hiện ra tất cả tin tức có liên quan đến những người tên Thời Thích trong cả nước, còn có đủ loại tin tức kỳ lạ.
Dù sao liếc một cái cũng biết không phải cậu ấy rồi.
Ai da. Ninh Mông chống cằm, cậu nhóc đó đã trưởng thành, người làm bà nội được mấy tháng như cô sao lại thấy kỳ lạ chứ.
Nói đến điều này, cô cảm thấy có chút kỳ lạ.
Khuôn mặt của Ninh Ninh và cô không phải là tương tự thì cũng là rất giống, giống như lúc trước cô thấy khuôn mặt của bà cụ đó vậy.
Cô hỏi hệ thống thì đều nhận được câu trả lời là không có gì.
Chẳng lẽ là vì khuôn mặt giống nhau, thể chất cũng giống, mới có thể nhập vào? Cô cũng không hiểu thời cơ thích hợp để nhập vào là thế nào, suy nghĩ một lúc lâu rồi lại quên chuyện này luôn.
Sáu giờ chiều, Lương Phượng Mai từ nhà hàng xóm trở về làm cơm chiều.
Bà ấy nấu ăn rất ngon, chỉ ba món ăn thông thường đã khiến Ninh Mông ăn uống vui vẻ, ăn ngấu nghiến như bị bỏ đói mấy ngày.
Lương Phượng Mai gõ bàn:
"Ăn gì nhanh vậy, có ai giành ăn với mày đâu, ăn chậm thôi, mắc nghẹn thì đừng có kêu tao."
Ninh Mông ăn xong, cô lau miệng.
Một lúc sau, cô hỏi:
"Có phải ngày mốt con phải đi báo danh rồi đúng không?"
Lương Phượng Mai gật đầu:
"Đúng vậy, đến lúc đó chú Lâm dẫn chúng ta đi, mày đến lớp mới nhớ hòa đồng với bạn bè trong lớp, cố gắng học tập, có biết chưa hả?"
Ninh Mông nghiêm túc trả lời:
"Con nhất định sẽ làm vậy."
Buổi tối tắt đèn đi ngủ, cô nằm trên giường ngẩn người ra.
Cô thật sự rất muốn trèo tường vào nhà họ Thời lén xem tình hình nhà họ ra sao.
Nhưng nghĩ lại, chỗ ở của nhà họ Thời cũng khỏi phải nói, không những an ninh chặt chẽ, hơn nữa sau vụ việc kia, nhất định là được quản lý càng nghiêm ngặt hơn.
Nếu cô đi, phỏng chừng còn chưa tới cổng chính đã bị người ta phát hiện.
Đến lúc đó, không phải mình sẽ bị lộ sao, để cho Thời Thiện Cẩn biết mẹ của ông ta đã sớm qua đời, bị cô hồn dã quỷ nhập vào người mấy tháng, chắc chắn ông ta sẽ lột da cô ra.
Ninh Mông rùng mình, vẫn là ngoan ngoãn lo học hành thì hơn.
Hy vọng Thời Thích không bị ảnh hưởng mà tâm lý trở nên lệch lạc, lớn lên trở thành thiếu niên tốt vẹn toàn, như vậy thì cô nằm mơ cũng cảm thấy vui mừng.
Có lẽ về sau còn có thể đọc được tin tức cậu ấy sẽ có đám cưới thế kỷ cũng không chừng.
Ninh Mông ôm suy nghĩ này rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!