Chương 15: (Vô Đề)

Translator: Sangria.

Ninh Mông sợ quỷ, nhưng không phải cái gì cô cũng không biết.

Hoàn toàn ngược lại, bởi do sợ quỷ nên cô mới tìm hiểu những kiến thức liên quan đến quỷ, để phòng ngừa bất trắc xảy ra.

Kiến thức về kiễng gót chân lên cũng chẳng mới mẻ, rất nhiều người lớn tuổi biết, có thể nói dù việc này đã rất xưa rồi nhưng lại rất thường gặp.

Lúc bình thường con người sẽ không nhón chân, trừ phi là tình huống đặc biệt.

Bây giờ chủ nhiệm Vương lại ở trong tình huống này, rõ ràng là do quỷ ở sau lưng ông ta, Chủ nhiệm Vương không ý thức được, dẫm trên chân quỷ, gót chân dĩ nhiên sẽ phải nhón lên.

Đơn giản mà nói thì cũng chính là ông bị quỷ nhập vào người.

Thời Thiện Cẩn đã nhìn ra, cho nên mới không cho ông ta di chuyển.

Thời Thích đột nhiên hỏi:

"Bà nội, ông ấy sao lại nhón chân vậy ạ?"

Việc này quả là kỳ quái, đàn ông đàn ang chứ có phải là một mỹ nữ đâu, lúc trước cậu nhìn ông ta cũng không phải thế này.

Nói xong, cậu thấy bà nội lại run lên.

Thời Thích rất nhanh hiểu ra, ở đó có quỷ.

Nhang của Thời Thiện Cẩn cũng đã đốt hết cả rồi, lần này cũng không mang nhiều đồ, ông quay đầu nói:

"Mẹ, mẹ và Thời Thích đứng sau lưng con đi."

Ninh Mông đương nhiên chỉ mong con trai cả ra tay, ông không như bọn lừa đảo, là người thật sự có bản lĩnh.

Bọn họ bên này cứ lề mề, chủ nhiệm Vương bên kia mất kiên nhẫn, ông ta bước ngược ánh sáng qua, không phát ra bất cứ tiếng động nào.

Thời Thiện Cẩn nhíu mày, lấy từ trong ngực ra một cuộn dây, Ninh Mông nhìn không rõ, chỉ thấy đầu ngón tay ông quấn vài vòng.

Ninh Mông trơ mắt nhìn con trai cả chạy đi, va vào chủ nhiệm Vương đang bị quỷ nhập, sau đó cô liền nghe được một tiếng thét chói tai.

Động tác Thời Thiện Cẩn cực nhanh, không quá vài giây chủ nhiệm Vương đã ngã trên mặt đất, một bóng đỏ xuất hiện trước mặt cô, lơ lửng trên hành lang.

Dưới ánh trăng, bên kia hành lang hệt như bị nhuốm màu đỏ tươi, khiến cho người ta sởn gai ốc.

Ninh Mông có loại xúc động muốn vỗ tay tán thưởng.

Cô hời to rồi, con trai cả thật sự rất mạnh!

Chỉ là chưa vui vẻ được bao lâu, ngay sau đó, Thời Thiện Cẩn đã bị ném xuống, ngã ở bên cạnh, phát ra tiếng động rất lớn.

Ninh Mông: ……

Cô sai rồi, không nên quá đắc ý, mới đó mà ông ta đã thua rồi*.

* , : Cụm từ lóng Trung Quốc, ý chỉ đang đắc ý vì chiến thắng của đồng đội mình nhưng sau đó tình hình lật ngược, bị thua.

Ngay khi người có sức chiến đấu mạnh mẽ là Thời Thiện Cẩn ngã xuống, cô và Thời Thích liền trở thành một đám toàn người già kẻ yếu, bỗng nhiên lọt vào mắt nữ quỷ áo đỏ.

Đặc biệt là khối thịt như Đường Tăng thỉnh kinh này của Thời Thích.

Thời Thích cũng chẳng biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy bà nội nắm tay cậu chặt hơn còn đẩy cậu ra phía sau, Chạy ra ngoài!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!