Chương 13: (Vô Đề)

Translator: Sangria.

Thời Thiện Cẩn nói vài từ ngắn gọn nên chẳng ai nghe thấy được.

Ninh Mông lại thấy Đỗ Lệ đi về phía trước.

Có thể do cô ta thấy sợ nên không đi quá xa, nên thu mình lại càng lúc càng nhỏ.

Quỷ mà sợ Thời Thích á?

Ninh Mông tựa như phát hiện ra một bí mật, về sau có lẽ cô phải ôm chặt đùi cháu trai cả này rồi, công năng miễn dịch quả thật lợi hại mà.

Thời Thích bước rất nhỏ, cậu đi cực kỳ cẩn thận.

Thời Thiện Cẩn nhìn cậu hăm chú, ông lặng lẽ gật đầu. Trong nhà họ Thời, Thời Thông và Thời Tuệ đều quá hấp tấp, hơn nữa còn bị em dâu chú hai nuông chiều nên có hơi cao ngạo.

Cái nghề phong thuỷ này, kiêu căng khinh thường là tối kỵ.

Hiện tại ông chưa có con nối dõi, chỉ e là về sau cũng chẳng có, kế thừa nhà họ Thời chỉ có thể hy vọng vào lớp dưới, người thích hợp cũng chỉ có Thời Thông và Thời Tuệ, mà hai đứa này lại khiến ông không vừa lòng.

Thời Thích mới đến này, trong lòng ông thấy khác lạ, lại có hơi bất an.

Ông về nhà đã xem qua tuổi và mạng Thời Thích, chỉ là mạng của cậu khi xem ra lại rất kỳ quái.

Từ tuổi thật và tuổi mà chú Ba cho ông mà tính, Thời Thích sinh năm dần, bát tự gặp Tỵ* định sẵn phải trở thành cô nhi.

Cuộc sống hôn nhân không hoà hợp, người thân xa lánh, mệnh cả đời cô độc.

*Bát tự: Bát tự còn gọi là tứ trụ là bộ môn khoa học nghiên cứu về chu kỳ thịnh suy, cách khắc chế sinh hóa của ngũ hành... Đây là một hệ thống lý luận dự đoán vận mệnh con người hoặc hiện tượng thiên nhiên.

*Tỵ (ngôi sao thứ sáu trong địa chi):

Trong địa chi của Thời Thích (tuổi Dần) xuất hiện Tỵ, dẫn đến trong cung mệnh xuất hiện vong thần, nên số mệnh Thời Thích rất xấu.

Nhưng hiện tại tình huống lại hoàn toàn trái ngược.

Lấy thái độ của mẹ đối với cậu, còn có bản thân ông mà nói, tuyệt đối sẽ không để cậu xảy ra chuyện bị người thân xa lánh.

Vận mệnh và hiện thực rõ ràng khác biệt, trong đó tất nhiên có biến cố.

Thời Thiện Cẩn thở dài, có thể do công lực ông không đến nơi đến chốn, không thể nhìn ra được bên trong có vướng mắc gì nên chỉ đành chăm chú quan sát cậu.

Trong lúc ông suy nghĩ, Thời Thích đã đi đến trước mặt Đỗ Lệ, nhưng cậu dừng lại.

Cậu cảm giác trước mặt mình dường như có cái gì khang khác, trực giác khiến cậu dừng bước.

Thời Thích theo bản năng quay đầu nhìn.

Ninh Mông cười híp mắt xua tay, ý bảo cậu đi qua đi.

Thực tế cô đang tám chuyện với hệ thống:

"Làm sao mở được mắt âm dương vậy, đến giờ rồi mà thằng bé còn chưa nhìn thấy nữa, phải đưa nó đến trước mặt Bút Tiên sao?"

Hệ thống nói:

"Đến lúc đó cô sẽ biết."

Ninh Mông lẩm bẩm:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!