Translator: Sangria.
Thời Thiện Cẩn ở giường bên kia, Ninh Mông kéo Thời Thích đến phòng vệ sinh.
Cửa phòng vệ sinh không đóng, phía trên còn có dây phong tỏa của cảnh sát, vết máu vẫn chưa xử lý, liếc mắt nhìn sang mà rợn người.
Thi thể trên mặt đất đã được đưa đi nếu không thì còn đáng sợ hơn nữa.
Chỗ này rất hẹp, cứ cho là lúc Hoàng Ly tắm rửa không cẩn thận trượt chân, đụng phải dây thép, thì bộ dạng lúc chết cũng không đến nỗi như thế kia chứ?
Rõ ràng là dùng thứ gì đó giống như dây thép để tạo nên những vết thương đó, chỉ là cảnh sát tìm không thấy được thôi.
Ninh Mông híp mắt.
Mắt âm dương mà hệ thống cho cô thấy rằng chỉ có phòng vệ sinh xuất hiện khí đen, so với luồng khí vừa rồi ở bên ngoài thì còn dày hơn.
Cô đoán là Bút Tiên này động thủ tại đây, cho nên lưu lại dấu vết tương đối rõ ràng.
Nhìn một lát, cô từ buồng vệ sinh bên đó đi ra.
Thời Thiện Cẩn đang ở ban công, khí đen phía sau lưng ông ta tựa như có mắt, không hề tiến đến cạnh ông.
Ngược lại, chủ nhiệm Vương lại trái ngược, khí đen chen lấn tràn đến trên người ông, từng luồng từng luồng một.
Hệ thống nói:
"Con trai cô đương nhiên không phải người bình thường, cô cho rằng ông ta nhiều năm làm người đứng đầu nhà họ thời như vậy sẽ giống người thường ư, vật hộ mệnh trên người ông ta không chỉ một món, hai món. Còn chủ nhiệm Vương kia, ông ấy là người sống, âm khí dĩ nhiên rất thích."
Làm nghề phong thuỷ, phải giải quyết những chuyện nguy hiểm là chuyện thường tình, nhưng vận khí tốt hay xấu là do trời định, biết đâu một ngày nào đó bản thân lâm vào nguy hiểm thì sao, chỉ có mấy tên ngốc mới không vì bản thân mà tính toán trước.
Ninh Mông kinh hãi.
Cô nhìn chính mình, rồi nhìn đến Thời Thích, đột nhiên phát hiện cũng không có khí đen tràn đến trên người mình.
"Hóa ra ta cũng rất lợi hại."
"…… Hiện tại cô chính là một linh hồn, ngang với quỷ, nó cần cô làm gì." Giọng nói của hệ thống nhỏ dần, yên lặng châm chọc cô.
Ninh Mông: ……
Cô không cam lòng hỏi:
"Thế Thời Thích thì sao, thằng bé cũng chẳng bị gì."
Rất lâu sau, hệ thống mới cất tiếng:
"Tôi cũng không phải vạn năng……"
Nói xong câu đó, nó liền không lên tiếng nữa, bắt đầu giả chết.
Đến thời điểm mấu chốt liền giả chết, Ninh Mông cũng hiểu nó, cũng không hỏi nhiều nữa.
Lúc cô nói chuyện với hệ thống, Thời Thiện Cẩn đã ra khỏi ký túc xá.
Không biết ông làm gì, khí đen trong phòng dần dần tản ra bên ngoài, người bên ngoài cũng không thấy được.
Tuy Thời Thiện Cẩn chỉ có thể cảm ứng được âm khí, nhưng ông vẫn có cách đối phó.
Bút Tiên hiện tại không ở đây, mấy thứ âm khí này xử lý rất dễ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!