Chương 40: TỚ MUỐN CHIA TAY VỚI CẬU ẤY

Ngón tay của Lục Vũ dừng bên miệng.

Anh tuỳ ý trả lời mấy chữ,

"Cậu có thể đừng nói mấy câu thô bỉ đó được không?"

Tô Khả Tây nằm trên giường cười, cô trả lời:

"Không thể, tớ muốn nói đó, cậu nghe còn không vui sao."

Bên kia lại không có trả lời.

Tô Khả Tây lười nhắn lại, cô mở son môi ra.

Son môi không phải vị anh đào, cô nhìn thử thì là nhãn hiệu nổi tiếng trên mang. (*)

(*) Lục Vũ mua hai cây, một cái vị anh đào, còn một cái không phải ~~~

Cái màu son này cô thấy trên Weibo khá nhiều, mặc dù cô cũng thích nhưng vẫn không có mua, lúc sau thì lại quên mất.

Không nghĩ tới Lục Vũ lại mua màu này, không phải anh lên mạng kiếm chứ?

Tô Khả Tây suy nghĩ rồi nhắn tin cho anh,

"Cậu mua bao nhiêu tiền thế?"

Son môi không phải quá rẻ, nhưng cũng tạm được, không tính là quá mắc, cô cũng có tìm hiểu qua, ở cửa hàng chuyên bán thì mắc hơn một chút nhưng cũng không hơn bao nhiêu.

Lục Vũ nhìn chằm chằm tin nhắn này hồi lâu.

Cuối cùng vẫn viết mấy con số vào, rồi tiện tay gửi đi.

Cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

Khâu Hoa đẩy cửa vào,

"Lục Vũ, con ăn tối chưa? Mẹ có làm đồ ăn, con có muốn ăn không."

Lục Vũ khoanh chân lại, ngồi dưới đất, bộ dáng cà lơ phất phơ,

Anh cũng không ngẩng đầu lên, Con ăn rồi.

Khâu Hoa không đi mà đóng cửa phòng lại, bà ngồi xổm trước mặt anh rồi nhẹ nhàng nói:

"Lục Vũ, mẹ biết con oán mẹ, nhưng mẹ hy vọng con có thể tha thứ cho mẹ."

Trong giọng nói của bà còn mang theo tiếng nghẹn ngào.

Khâu Hoa thật sự không nghĩ mình và con trai sẽ thành như vậy, lại không cách nào can thiệp vào quyết định của anh.

Lần trước trở về quê, lần đầu anh nhìn thấy ông bà ngoại, cảm xúc của Lục Vũ rất bình thường, bà vẫn luôn cho rằng khúc mắc đã được gỡ, nhưng ai biết trên đường trở về liền có chuyện.

Cái gì cũng không được.

Lục Vũ đối diện với bà, cảm xúc trong đôi mắt khó lường.

Khâu Hoa xem không hiểu vẻ mặt của anh, chỉ cảm thấy càng hoang mang rối loạn trong lòng, bà mím môi, sau đó đứng lên rời khỏi phòng.

Ngay cả nói gì mà bà cũng không mở miệng được, bước chân có hơi hoảng loạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!