Tô Khả Tây trợn tròn mắt, cô không nghĩ tới sẽ thế này.
Cô cho rằng Lục Vũ hiện tại biến thành bộ dáng chết vì sĩ diện sẽ trực tiếp làm lơ hành vi của cô, hoặc là nói một câu với ngữ điệu không tốt.
Kết quả bây giờ thì đến lượt cô thở hổn hển.
Mà anh vẫn hoàn hảo không bị tổn hao gì, một bàn tay giữ chặt gáy cô, cuối cùng dừng lại ở sườn mặt còn lòng bàn tay thì vuốt ve bên trên.
Khi vết chai mỏng lướt qua làn da tinh tế làm cho cô từng đợt tê dại.
Tô Khả Tây nhịn không được đẩy anh ra, ai dè lại bị anh dùng sức kéo lại.
Cuối cùng lại biến thành động tác mềm mại và nhẹ nhàng.
Có tiếng bước chân tới cùng với âm thanh nói chuyện.
Thế là Tô Khả Tây vội vàng đẩy anh ra, sửa sang lại quần áo và đầu tóc của mình.
Vừa mới chuẩn bị xong thì một y tá đỡ một bà lão đi tới:
"Cẩn thận, khi xuống cầu thang bà nhất định phải đi chậm một chút, không cần gấp."
Hai người đứng ở đó, tránh ra để mở đường.
Y tá không phát hiện có gì không đúng, chỉ cho là một đôi tình nhân nhỏ đứng ở đây để gia tăng tình cảm, vì thế còn có ý tốt nhắc nhở:
"Sao túi này lại rớt trên đất vậy?"
Lục Vũ nhặt túi lên, mặt không biến sắc, nói: Em cầm không chắc.
Y tá không nghi ngờ, tiếp tục đỡ bà lão đi xuống lầu.
Cho đến khi tiếng bước chân biến mất thì Tô Khả Tây mới nghiêng đầu nhìn Lục Vũ, hỏi:
"Cậu không phải nói không thích sao, tại sao lại còn hôn tớ chứ."
Lục Vũ liếc nhìn cô một cái:
"Tớ thích chủ động hơn."
Đầu óc đang rối loạn của Tô Khả Tây vì lời này mà trở nên rõ ràng
Cô cười lạnh một tiếng.
Vừa rồi không phải giả vờ không quen biết cô sao, bây giờ đột nhiên lại có phản ứng, còn quyến rũ cô như vậy phải không.
Không nói một tiếng liền chuyển trường.
Không liên lạc cả kì nghỉ hè, còn đổi cả phương thức liên lạc.
Mẹ nó đúng là không có lương tâm.
Hai tháng không gặp, Lục Vũ trước mặt càng trở nên cao gầy hơn so với học kỳ trước, anh cứ đứng yên ở đó.
Vóc dáng đã cao lên không ít, đường cong cũng dần trở nên cứng rắn và sáng sủa hơn.
Dáng người anh thon dài, nhìn qua vô cùng kiêu ngạo làm người ta không thể rời mắt được.
Tô Khả Tây nghiến răng nghiến lợi, lại lộ ra một nụ cười tươi rói, cô đè cảm xúc mãnh liệt đi xuống: Đã lâu không gặp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!