Chương 22: NICKNAME WECHAT CŨNG ĐỀU ÂN ÁI VẬY SAO

Ấy.

Tầm nhìn của Tô Khả Tây chỉ thấy một màu đen, chóp mũi thoang thoảng mùi hương nhàn nhạt từ trên người Lục Vũ, mơ hồ còn có một chút vị thuốc lá nhưng cực kì nhạt.

Nếu nồng quá cô sẽ thật chán ghét, nhưng mùi này xen lẫn mùi hương nhàn nhạt ngược lại như một loại độc mê hoặc làm cô nhịn không được mà hít cái mũi.

Vào lúc này, trên môi lại rơi xuống cảm xúc ấm áp.

Cô còn chưa kịp phục hoàn hồn thì cánh môi đã bị mút lấy, đầu lưỡi linh hoạt chen vào bờ môi vì kinh ngạc mà khẽ mở của cô, không thả lỏng chút nào.

Tô Khả Tây chính là cậy mạnh miệng mà thôi, chứ mấy thứ kĩ năng khác đều là giả cả.

Đôi tay của Lục Vũ ấn vào tay cô, đem cô giam cầm trong lãnh địa của anh, toàn bộ thế giới như chỉ còn hai người bọn họ.

Trong lòng ngực tất cả đều là sự rung động.

Thật lâu sau, Tô Khả Tây không chịu nổi nữa mới đẩy anh ra.

Vừa rồi ngay cả thở cô cũng không có cơ hội, cô sờ ngực, vẫn có thể cảm giác được tim đập cực kì nhanh.

Ở trong bóng tối một thời gian dài nên cô đã có thể nhìn rõ hình dáng của Lục Vũ, ánh mắt cô đặt trên mặt anh, nhỏ giọng hỏi, Sao lại hôn tớ?

Lục Vũ không trả lời.

Anh kéo áo khoác ra, ánh nắng màu hồng cam bên ngoài lại chiếu vào hai người một lần nữa làm anh có thể nhìn rõ đôi môi hơi sưng đỏ của Tô Khả Tây, đối lập với gương mặt trắng nõn của cô.

Hình ảnh này làm người nào vừa nhìn cũng biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhìn đến dáng vẻ này của cô thì cái loại cảm giác này trong xương cốt Lục Vũ lại trỗi dậy.

Anh đè nén sự run rẩy trong ngực, không ngừng dời tầm mắt, nói:

"Cậu học tập cho tốt."

Tô Khả Tây cúi đầu, không biết có nghe được những lời anh nói không.

Sau một lát, cô ngẩng đầu, lại tươi cười,

"Tớ mà tiến bộ thì lúc đó cậu cho tớ hôn được không?"

Ánh mắt ngập nước như phát sáng làm người khác nhìn mà lòng cũng ngứa ngáy.

Lục Vũ lấy lại tinh thần, anh không nhìn vào mắt cô nữa mà thấp giọng Ừ một tiếng, xem như đồng ý.

Tô Khả Tây nhếch môi, gấp bài thi lại.

Tâm tình Lục Vũ lại bực bội, đưa mắt nhìn xung quanh.

Mấy người xung quanh vừa thấy anh nhìn qua thì lập tức tránh còn không kịp mà quay đầu.

Mẹ nó, nguy hiểm thật, rình coi mà cũng bị phát hiện.

Mấy nữ sinh trong sân thể dục gần đó thì gương mặt đều phiếm hồng, bọn họ siết chặt bàn tay, ghen ghét trong ngực muốn nổ tung.

Đâu ai nói cho bọn họ biết Lục Vũ chính là dạng người này.

Đúng vậy, bọn họ ai cũng đoán được hai người chính là hôn môi.

Bọn họ vừa nhìn thì tim như muốn nhảy ra ngoài, hận không thể đem nữ sinh không quen biết kia đổi lại là mình, cùng anh tránh dưới áo khoác mà hôn môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!