Chương 11: TÔI LÀ CÔ GÁI CỦA CẬU ẤY

Hôm sau Tô Khả Tây ngủ đến trưa mới dậy. Tin nhắn đang nói về chuyện sinh nhật của Vu Xuân trong nhóm WeChat đang oanh tạc, cậu ta lên lịch sẵn và mời mọi người đi ăn và hát karaoke ở quán Hoàng Gia gần nhất.

"Bên kia đi cũng tương đối gần, vừa kịp."

"Chị Nhân đồng ý sao, chắc chị Tây còn đang ngủ, thôi cứ quyết định vậy đi."

….

Tô Khả Tây trả lời một câu, xong rửa mặt rồi đi xuống lầu.

Tối qua về bị mẹ mình bị bắt ngay tại phòng khách nên giờ  côvẫn còn hơi xấu hổ, may mắn là chưa bị phát hiện.

Cô chỉ sợ là đã bị phát hiện nhưng mẹ chưa nói ra thôi.

Buổi chiều cơm nước xong thì cô lập tức đi đến chỗ Vu Xuân hẹn. Tô Khả Tây đẩy cửa đi vào, bên trong đều rất ồn ào, còn có tiếng đánh bài.

"Sinh nhật tớ mà các cậu không thể để tớ đánh sao?"Có thể chứ…. Vua tạc (1)!!!

"(1) cách chơi một kiểu bài 54 lá của Trung Quốc Cuối cùng kết quả vẫn là đối phương thắng, Vu Xuân không tình nguyện mà đưa tiền cho người ta, ngoài miệng còn lải nhải:"Yo, các cậu nhanh chóng rời tầm mắt của tớ đi! Chị Tây đến đây, đến đây, mời bên này.Hôm nay tớ không đánh bài.

"Tô Khả Tây ngồi xuống một bên,"Các cậu muốn chơi thì cứ chơi đi."

Vu Xuân cũng không miễn cưỡng, lại xoay đầu đánh bài.

Cậu cùng mấy nữ sinh nói chuyện một chút, lại ra cửa đi vệ sinh.

Vệ sinh ở đây rất sáng sủa, trang trí cứ như lễ kết hôn vậy, Tô Khả Tây tìm phòng ở giữa, mới đi vào chưa kịp cởi quần đã nghe thấy có tiếng nói bên trong.

Nhắc tới Lục Vũ.

Nữ sinh kế bên phải nói,

"….. Tớ thấy hôm nay Lục Vũ hơi im lặng hơn mọi ngày, đợi lát nữa thử hỏi nguyên nhân xem sao."

Nữ sinh bên phải hừ một tiếng nhỏ làm Tô Khả Tây thấy thú vị, nữ sinh bên trái chắc là còn chưa nghe thấy được nên vẫn đang nói:

"Tính tình của Lục Vũ cậu lại chưa rõ sao. Tớ đi đây, cậu nhanh lên."

Hai người ra ngoài.

Tô Khả Tây cũng vội vàng đi ra, chỉ chậm hơn hai người đó một chút, cô nhìn thấy hai người đi vào phòng kế bên phòng Vu Xuân đặt.

Thời điểm cửa bị đẩy ra, bên trong rất tối, cái gì cũng không nhìn được.

Nhưng có thể xác định, Lục Vũ nhất định ở trong này.

Cô bỗng nhiên có hứng thú, cô còn chưa gặp qua Lục Vũ đến mấy nơi này. Tính cách Lục Vũ trước kia cực kỳ đứng đắn mà tự chủ cũng rất tốt nữa.

Trước kia, lúc có một nam sinh tương đối mê chơi ở lớp tám tổ chức sinh nhật, cậu ta chọn một nơi không khác nơi này cho lắm, thậm chí còn an tĩnh hơn một chút.

Nhưng cũng bởi vì địa điểm không đúng nên có kêu anh đi anh cũng không đi, cuối cùng suýt chút nữa là cãi nhau ầm ĩ.

Cho nên lúc cô nghe được hai người nói chuyện thì mới giật mình như vậy.

Cô trở lại chỗ ngồi, bên trong vẫn còn ồn ào nhốn nháo, mấy nam sinh vây một chỗ chơi đĩa quay, tụ tập uống rượu, cũng may mắn nơi này chỉ có bia mà còn hạn chế số lượng.

Đường Nhân nhìn cô hưng phấn đến đỏ cả mặt thì tò mò hỏi, Cậu uống rượu sao?

Tô Khả Tây lắc đầu, lén lút trả lời,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!