Chương 86: Toàn văn hoàn

Giống như thủy triều dâng rồi lại rút về biển, cuộc sống đến cuối cùng rồi cũng sẽ quy về bình thản, quá khứ sẽ ngày càng bị bỏ xa, mỗi con đường đều có những ngã rẽ, từ đây cầu lại về cầu đường lại về đường, không còn liên quan gì nhau, tất cả đều là khách qua đường trong cuộc đời mỗi người.

Tết Nguyên Đán năm nay người của các nhà quây quần cùng nhau, nhà họ Kiều, nhà họ Phó còn có nhóm Đường Nghệ và Trang Khải Dương, một đám người náo nhiệt vô cùng, tất cả mọi người đều trêu đùa Kiều An bé nhỏ, cùng vây quanh cô bé.

Bé Kiều An nhu thuận lại ngọt miệng, thu được không ít bao lì xì, cô bé quá mức nghe lời hiểu chuyện, đưa hết tất cả tiền lì xì cho Kiều Tây, để dành.

Kiều Kiến Lương ở một bên nhìn mà buồn cười, mỉm cười nói:

"Giống hệt con khi còn nhỏ, có tiền thì bỏ hết vào heo đất."

Kiều Tây ngẩn người, đã không còn nhớ rõ việc này, một lát sau, mặt nhuộm ý cười, môi mắt cong cong.

Có một số việc, khi xảy ra thì rất để ý, nhưng khi được thời gian mài mòn, rồi cũng đã tiêu tán, không chỉ có Kiều Kiến Lương, mà còn cả những người khác.

Ngày đó cả nhóm người ở sân sau nhà họ Kiều chụp ảnh, để làm kỷ niệm.

Đợi đến khi Tết Nguyên Tiêu qua đi, Kiều An bé nhỏ phải chính thức nhập học, đến trường mẫu giáo, Kiều Tây và Phó Bắc cùng nhau đưa bé đến nhà trẻ, trước khi vào cổng, cô bé không đành đoạn mà ôm lấy hai người, hôn lên mặt, dặn dò buổi chiều nhất định phải đến sớm để đón bé.

Biết rồi.

Kiều Tây buồn cười,

"Cả đường đều chỉ nói cái này, đã nói nhiều lắm rồi, chắc chắn sẽ đến đón con mà."

Cô bé ưỡn ưỡn mặt, mềm mại nói:

"Sợ hai mẹ quên thôi mà."

Kiều Tây nhìn nhìn Phó Bắc, lập tức dỗ dành hai câu, sau đó dẫn cô bé vào trong. Cô giáo đã sớm biết được tình hình gia đình các cô, từ đầu đến cuối đều đặc biệt tôn trọng người, thái độ như vậy làm vợ vợ trẻ hai người đều yên tâm, trước đó vẫn luôn lo lắng Kiều An bé nhỏ sẽ chịu sự kỳ thị.

Từ trước đến nay giáo dục và môi trường sống đều là vấn đề lớn, khó tránh khỏi sẽ mang đến một ít không thoải mái.

Đi về được một đoạn, Kiều Tây quay đầu nhìn lại, thấy bé Kiều An nắm tay cô giáo, nhìn chằm chằm về hướng này, cô có chút không đành lòng, cuối cùng vẫn có chút luyến tiếc.

Đột nhiên Phó Bắc nắm tay cô, bóp nhẹ như để trấn an.

Không lâu sau, bé Kiều An gây nhau với một đứa bé khác trong nhà trẻ, bị uất ức lập tức tự giải quyết, người khác mắng bé không có cha, cô bé lập tức nhờ cô giáo giải quyết, lập trường của cô giáo chắc chắn sẽ không thiên vị.

Ban đầu Kiều Tây còn lo lắng cô bé sẽ bị ăn hϊếp, kết quả bánh bao nhỏ thông minh nhạy bén, biết tự bảo vệ bản thân.

Đôi lúc bánh bao nhỏ thật sự thấy uất ức, cũng sẽ vụиɠ ŧяộʍ tố khổ với Phó Bắc, Phó Bắc vẫn sẽ an ủi cô bé, tuy không nói những đạo lý đao to búa lớn gì, nhưng sẽ dẫn bé ra ngoài vui chơi thư giãn.

Mẹ con hai người đều ăn ý không nói cho Kiều Tây biết điều này, sợ Kiều Tây sẽ giận, nhưng Kiều Tây cũng có thể đoán được ít nhiều, chỉ là không nói ra mà thôi.

Cuộc sống một nhà ba người mỗi ngày trôi qua đều rất tốt đẹp, an nhiên và hạnh phúc...

Tháng ba, là thời gian xuân về hoa nở.

Tình hình kinh doanh ở tiệm hình xăm vẫn vậy, không đông không vắng, Kiều Tây vẫn theo chủ nghĩa Phật hệ, dù cho làm gì cũng đều không nhanh không chậm, cũng không quảng cáo trên mạng những tác phẩm của mình, không tham gia vào những cuộc thi về hình xăm, đến chạy quảng cáo cũng không có, khiêm tốn vạn phần. nhưng đúng lúc này, một vị khách đến tiệm cô xăm kín lưng rồi đăng lên mạng, hình ảnh lại được một hội nhóm có tiếng về hình xăm đăng lại, đột nhiên lại được nổi tiếng một phen.

Có người muốn mời cô về làm, có người ra giá thật cao để mua hình xăm cô thiết kế, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà đủ chuyện diễn ra.

Kiều Tây đều từ chối hết tất cả, thể hiện rõ bản thân không có ý định này.

Mà sau đó, đã xảy ra một sự kiện khác -

- Chu Lâm tỉnh lại.

Cũng đã nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng khả năng cậu ta tỉnh lại là rất thấp, đến Chu Mỹ Hà cũng không còn ôm hy vọng ấy, nhưng đúng lúc này lại tỉnh dậy. Năm nay cậu ta 27 tuổi, hôn mê trên giường bệnh vẻn vẹn chín năm, hình dáng đã sớm không còn như trước, gầy không thể tả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!