Chương 82: (Vô Đề)

Nghe thấy hắn nói Dạ Tử Ly bắt được trọng điểm

"Giao dịch? Vân Hồ Ly rốt cuộc hắn muốn ngươi làm giao dịch gì?"

Vân Phi Vũ yêu mị tức giận, giọng nói lần đầu toả ra uy lực sát khí

"Tuyết Vô Ảnh, cho dù ngươi là Vương Gia quyền cao Thanh Long Quốc, nếu tổn hại đến nàng, ta cũng sẽ không bỏ qua"

Tuyết Vô Ảnh như cũ lạnh nhạt như mọi việc không liên quan đến hắn. Sở Vệ Phong cả kinh, một Thừa Tướng lại có khí thế lớn như vậy, rốt cuộc Vân Phi Vũ có lai lịch như thế nào?

Nàng kinh ngạc, Vân Phi Vũ đang bảo vệ nàng.

Trong lòng rộn lên bồi hồi, hắn lại vì nàng sẵn sàng đối đầu cùng Hinh Vương.

"Ngươi yên tâm, Bổn Vương không phải dạng người nói không giữ lời" Nói rồi hắn nhìn sang Sở Vệ Phong, hắn biết ý đi đến đưa băng che mắt cho bọn họ.

Khi nãy hắn cảm nhận được mạnh mẽ nội lực của Vân Phi Vũ, lúc này không dám nữa khinh thường.

Vân Phi Vũ đưa tay cằm lấy, nhẹ nhàng quấn quanh mắt nàng, xong lại đến bản thân. Mị hoặc nhân dung mạo  lần nữa che lên mảnh vải

"Mong Hinh Vương điện hạ giữ đúng lời hứa"

Nói rồi hắn nắm lấy tay nàng.

Sở Vệ Phong đưa bọn họ ra ngoài. Trong phòng lúc này xuất hiện thêm một bóng dáng, cung kính hành lễ

"Vương Gia, ngươi nghĩ Vân Phi Vũ sẽ giữ đúng lời nói"

Tuyết Vô Ảnh lạnh nhạt trả lời

"Vân Phi Vũ sẽ không đem tính mạng Mộ Dung Ngữ Lam ra để nuốt lời"

Nam tử hắc y Tân Vệ Lai tiếp tục hỏi

"Thuộc hạ nghe nói Vân Phi Vũ từng từ chối hôn sự với nàng trước mặt Huyền Vũ quốc, hắn thật sự sẽ vì Khuynh Hạc công chúa mà đem chúng ta đỉnh Thiên Vân"

Hắn xoay ngón tay xung quanh chén trà

"Quá khứ Bổn Vương không rõ, có điều ta tin vào bản thân trực giác."

Đỉnh Thiên Vân cũng chính là nơi quan trọng của Bắc Ly Hoàng Triều, cho dù Bắc Ly sụp đổ, đỉnh Thiên Vân vẫn như cũ dồi dào tài nguyên, chỉ cần có thể có được đó, Thanh Long Quốc có thể nâng cao mạnh mẽ quân đội.

Ngồi trên xe ngựa suốt một quãng, cuối cùng Sở Vệ Phong đưa bọn họ xuống bìa cánh rừng rồi biến mất. Dọc đường Vân Phi Vũ luôn nắm chặt tay nàng.

Dạ Tử Ly gỡ xuống bịch mắt, nhìn đến trời đã lần nữa hừng sáng, nàng không kiềm được cảm thán Bình minh thật hảo

Bình thường trong hoàng cung không bao giờ thấy được những cảnh như vậy. Vân Phi Vũ nhìn qua nàng, đôi mắt lộ ra dịu dàng

"Thích ? Ta sẽ thường xuyên đưa nàng đi ngắm"

Như thế nào đột nhiên như thế lãng mạn.

Vân hồ ly có bệnh? Ngươi không sao chứ

Hắn đưa tay kéo lấy nàng ôm trong lòng, nhẹ thở một hơi. Lúc nàng bị mất tích, hắn như nào lo lắng. Thật may mắn nàng không sao.

Dạ Tử Ly bất ngờ Vân Phi Vũ?

Hắn đột nhớ ra gì đó vội vàng buông nàng ra hỏi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!