Chương 79: (Vô Đề)

Bắt uống thuốc độc lại kêu nàng yên tâm, hắn tư duy không phải có vấn đề. Dạ Tử Ly bật cười mỉa

"Ta nói huynh đài, đây là thuốc độc không phải kẹo ngọt, có thể kêu ta như thế nào yên tâm? Lại không phải chính là yên giấc ngàn thu"

Hắn hiếm khi lộ ra nụ cười nhẹ dưới lớp mặt nạ bạc.

"Tiếc rằng ngươi không có quyền lựa chọn"

Chưa kịp để nàng phản ứng, Tuyết Vô Ảnh đã nâng lên nàng cằm nắm chặt. Nàng ăn đau hé môi, hắn đưa vào viên thuốc. Dạ Tử Ly ho khan, tên này không biết thương hoa tiếc ngọc.

"Ngươi rốt cuộc bắt cóc ta để làm gì ?"

"Ta nhớ rõ là ngươi tự mình đến tìm ta. Cũng không phải ta muốn bắt cóc ngươi" Hắn từ tốn nói.

"Vậy tại sao không thả ta đi" Nếu không phải tên Tiêu Viêm chết tiệt đó bỏ nàng lại giữa đường, nàng cũng không đụng trúng này nam tử.

Tuyết Vô Ảnh nhìn qua nàng nói

"Xem cách ăn mặc của ngươi là vải thượng hạng, nếu không phải hoàng thân quốc thích thì cũng là nằm trong đại gia tộc, giữ ngươi tức có lợi"

Hắn đây là muốn lợi dụng nàng.

Dạ Tử Ly đột nhiên nghĩ đến, tên này hình như bắt sai người, nàng lão phụ hoàng cũng sẽ không vì nàng mà lao vào nguy hiểm, đừng nói đến Mộ Dung Mặc Nhiên cùng Mộ Dung Ngạo Thần.

Về phần Vân Phi Vũ, nàng cùng hắn đúng là có chút giao tình, nhưng nàng không dám chắc hắn sẽ vì nàng mà làm gì.

"Ách huynh đệ, ta nói tuy là Thừa Tướng muội muội, hắn cũng không lắm xem trọng ta" Nàng khó mở lời, không tiện nói, gia đình chính là phức tạp

"Tuyết Vô Ảnh nhướng mày, chưa kể đến Vân Phi Vũ có muội muội. Nàng biểu cảm không phải đóng giả." Đến lúc đó ta tự có cách

"Đi một quãng chiếc xe cũng dừng bánh. Tiếng động bên ngoài báo Sở Vệ Phong đã xuống xe, vén lên rèm cửa cung kính nói" Chủ tử, đến rồi

"Đến rồi là đến đâu? Dạ Tử Ly cố nhoài người nhìn bên ngoài cảnh trí, Tuyết Vô Ảnh đứng dậy đi ra khỏi" Còn không mau xuống xe?

"Nàng à một tiếng, cũng đi theo xuống bất ngờ nhìn xung quanh khung cảnh, đây là như thế nào diễn tả, thảo nguyên bát ngát rộng lớn, trước mặt là một căn nhà gỗ đơn giản, phía trước nhìn thẳng ra con sông lẳng lặng nước. Nàng bất giác cảm thán" Chúng ta đây là còn ở Huyền Vũ? Ngươi nghĩ chỉ 2 canh giờ xe có thể ra khỏi Huyền Vũ sao? Chúng ta vẫn còn trong Huyền Vũ lãnh thổ" Sở Vệ Phong có cười nhạo nói.

Dạ Tử Ly cười sang hắn, hừ không phải đây là lần đầu nàng ở này đại lục sao? Tuyết Vô Ảnh càng không nhìn bọn họ hai bên đấu khẩu, một mạch đi vào khu nhà gỗ.

Nàng cũng theo chân bước vô, bên trong ngoài dự đoán rất thoáng mát. Xung quanh được trồng rất nhiều cây cối tươi mát. Chính giữa còn để chiếc ghế dựa, nếu không phải đang bị bắt cóc, ở tại đây chính là nơi nàng muốn tịnh dưỡng nhất.

Đi vào bên trong Tuyết Vô Ảnh tuỳ ý ngồi trên ghế, nàng cũng không kiêng nể ngồi hắn đối diện. Chỉ có mỗi Sở Vệ Phong như cũ mặt lạnh đứng sau hắn.

Tuyết Vô Ảnh nói

"Ta đã gửi tin cho Vân Phi Vũ, để xem ngươi có thật sự là hắn muội muội"

Nàng bất lực ngồi xuống ghế Ta đói

Sở Vệ Phong trợn mắt, có ai như nàng, bị bắt cóc còn tâm trạng ăn. Dạ Tử Ly nhìn bọn họ

"Sao ? Không ăn ngươi sẽ thả ta ra sao?"

Hắn nhếch lên khoé môi cười Đem lên đồ ăn

Chủ tử? Hắn muốn nói tiếp là bị ánh mắt Tuyết Vô Ảnh cản lại. Sở Vệ Phong đi ra khỏi.

Trong phòng chỉ còn lại nàng cùng này nam tử. Không khí có chút trầm xuống, tên này không phải lãnh giống Mộ Dung Ngạo Thần. Lại như tuyết liên không dính bụi trần thanh lãnh.

"Ngươi có này ngân tuyết tóc dài là tự nhiên ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!