"Nếu ta đã vào được đây, còn sợ bị phát hiện sao ?" Hắn tựa tiếu tựa phi nói.
Dạ Tử Ly nheo mắt đề phòng, đột nhiên nàng không nhớ rõ Tiêu Viêm này rốt cuộc là nhân vật nào trong cuốn kịch bản này.
Nhan sắc tầm trung, lại không lai lịch, cũng không giống quan lại trong triều
"Ngươi là thích khách?"
Mộ Dung Mặc Nhiên:...
Nếu là thích khách nàng còn sống ngồi đây để phán xét hắn nữa sao ? Nên nói vị Hoàng mụôi này của hắn quá ngây ngô hay đang giả vờ
"Nếu ta là thích khách, ngươi còn ở đây đặt câu hỏi sao ?"
Cũng đúng Nàng gật gù, sao lại hỏi câu đó nhỉ, làm thấp giá trị IQ của nàng quá. Ngượng ngùng gãi đầu, đột nhiên nhớ ra gì đó nàng quay sang
"Ngươi vô được, có phải cũng sẽ thần không biết quỷ không hay đi ra hoàng cung không ?"
"Sao muốn xuất cung ?"
Hắn nhướng mi hỏi.
"Đúng vậy, trong cung chán ta muốn đi dạo bên ngoài" Dạ Tử Ly bĩu môi, hoàng cung rộng lớn lại không có gì để chơi. Ngoài trừ đợt trước đi cùng với Mộ Dung Mặc Nhiên dạo phố như cực hình, nàng cũng chưa xuống phố lần nào.
Mộ Dung Mặc Nhiên trầm ngâm, gợi lên môi ý cười, đứng lên ôm eo nàng vận nội công bay lên khỏi vách tường cao Hảo
Dạ Tử Ly bất ngờ, ôm lấy hắn, sợ hãi hô
"Trước khi đi thông báo trước được không"
Nhìn xuống hoàng cung rộng lớn phía dưới, nàng cảm thán. Ra đây là khinh công, không cần dây cáp để bay lên như trong phim trường, đây thật sự là khinh công cổ đại trong truyền thuyết.
Mộ Dung Mặc Nhiên ôm nàng đáp xuống khu phố sầm uất náo nhiệt trong kinh thành. Dạ Tử Ly háo hức nhìn xung quanh lại sùng bái đưa mắt qua hắn
"Tiểu Viêm , ngươi lợi hại a"
"Tiểu ... Viêm ? Nhìn ngươi còn ít tuổi hơn ta, có phải nên xưng bằng Viêm ca ca không ?" Mộ Dung Mặc Nhiên không vui nhướng mi, ngoài sáng hắn là Thương Vương quyền cao ngập trời, trong tối hắn là Tiêu Viêm tu la khát máu.
Cho dù thế nào cũng chưa ai dám gọi hắn là Tiểu Viêm đâu.
Dạ Tử Ly không quan tâm vừa nhìn xung quanh hàng xá vừa nói
"Không cần, ca ca ta không thiếu. Cũng không muốn xưng ai là ca ca"
Trong cùng còn 2 vị ca ca luôn muốn giết nàng, tổng không muốn xưng ai là ca ca đi. Hai từ này trong thế giới nàng rất khắc với nàng.
Mộ Dung Mặc Nhiên thích thú cầm lên đồ cài tóc tinh xảo, đoá hoa hải đường xinh đẹp được kĩ càng điêu khắc.
"Có vẻ ngươi không thích ca ca của ngươi"
"Bọn họ không thích ta, chỉ tiếc không một đao đâm chết ta" Dạ Tử Ly nhún vai bất đắc dĩ, ai bảo nàng lại xuyên vào nữ phụ Mộ Dung Ngữ Lam.
Mộ Dung Mặc Nhiên có chút kinh ngạc, nàng biết bọn họ chán ghét nàng, lại muốn giết nàng? Vậy mà trước mặt Mộ Dung Ngữ Lam vẫn tỏ vẻ không hề biết gì.
Là nàng quá thâm sâu sao ?
Thấy hắn không trả lời, nhìn sang thấy trên tay hắn đang cầm một cây trâm cài tóc Đẹp quá
Lúc còn trong đoàn phim cổ trang, các trang phục dụng cụ trang sức đều xa hoa lộng lẫy, nhưng thật ra chất liệu đều không tốt, nhìn cây trâm cài này từ chất liệu đến điêu khắc đều tinh vi như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!