Chương 6: (Vô Đề)

Đầu ta lập tức kêu ong ong, ngay lập tức đứng bật dậy lùi vài bước, từ chối thẳng thừng:

"Ta không muốn làm thiếp của hắn."

Đừng nói làm thiếp, ngay cả làm chính thất ta cũng không thèm.

Nụ cười trên mặt quý phi liền tắt.

Bà v. ú sau lưng bà ta quát lên:

"Gan to thật, ngươi dám trái ý quý phi, không muốn sống nữa à?"

"Người đâu, kéo xuống đánh hai mươi trượng."

Khánh béo cười khúc khích bên cạnh:

"Giữ lại cái mạng, ta còn muốn nàng sinh con cho ta."

Ọe...

Phải sinh con với loại người này, ta thà sống cô độc cả đời.

Thái giám trong cung ra tay rất mạnh, một trượng xuống, còn đau hơn bị lợn rừng húc vào mông.

Nếu đánh đủ hai mươi trượng, ta sợ nửa mạng cũng mất ở đây.

Đơn Cẩn đúng là kẻ lừa đảo, còn nói ta sẽ không sao, còn nói sẽ đợi ngoài cung.

Hắn đang đợi để nhặt xác ta sao.

Nghĩ đến đây, nước mắt ta chảy ròng ròng.

11

Trượng thứ hai sắp giáng xuống, ngoài cửa vang lên tiếng:

"Hoàng thượng giá lâm."

Có phải cứu tinh không?

Bà v. ú và tiểu thái giám muốn kéo ta dậy, nhưng ta ôm chặt lấy ghế, khóc lớn:

"Ta tuyệt đối không làm thiếp, các người đánh c.h.ế. t ta đi..."

Mọi người trong sân lập tức quỳ xuống, quý phi nhẹ nhàng ôm tay hoàng thượng, nói:

"Nha đầu này hôm qua đã làm bị thương Khánh Nguyên, hắn không so đo, còn muốn cưới về làm thiếp, nhưng nha đầu này lại không biết điều."

Ta ôm ghế không buông, chỉ thấy một bóng người màu vàng sáng đứng trước mặt ta.

Ánh mắt ông ta lướt trên khuôn mặt ta, cuối cùng dừng lại trên chiếc trâm gỗ trên đầu ta, giọng trầm hỏi:

"Ngươi là người ở đâu?"

Văn huyện.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!