Tại gian phòng khác, Hoắc Vân Khai ôm một bầu tâm sự rầu rĩ nói:
"Nghĩa phụ, ta gặp phải một nan đề, không biết nên xử lý như thế nào."
Ngươi nói đi.
Sắc mặt Y Trọng Nhân không quá tốt, việc nhi tử thương tâm vẫn ảnh hưởng đến y.
Hoắc Vân Khai mấp máy môi, nói:
"Ta, gặp được một đôi tỷ muội… Hai người đều là nữ tử tốt… ta…"
"Ngươi xem trọng các nàng" Y Trọng Nhân có chút kinh ngạc, y cho rằng Thái tử phải mất vài năm nữa mới có thể thông suốt.
Hoắc Vân Khai chậm rãi gật đầu, khó xử mà rằng:
"Các nàng, đến kinh thành tìm ta … Bảo rằng nguyện ý kiếp chung chồng…"
"Các nàng có biết ngươi là Thái tử"
Hoắc Vân Khai lắc đầu:
"Không biết, sau khi vào kinh thành mới biết. Tỷ muội họ… Sau khi biết rõ ràng, lại nói phải đi về … Các nàng xuất thân từ giang hồ, ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ tam thê tứ thiếp, ta chỉ muốn tìm một nữ tử tình đầu ý hợp."
"Vậy ngươi muốn giải quyết như thế nào"
Hoắc Vân Khai mong ngóng nhìn nghĩa phụ:
"Ta muốn nghe ý kiến của nghĩa phụ."
Mặc kệ là Hoắc Phong hay là Hoắc Vân Khai, nếu gặp phải sự tình không tìm ra hướng giải quyết đều thích tìm Y Trọng Nhân.
Nhìn Thái tử trước mặt ngày càng thành thục, cả người tràn đầy khí khái nam tử, bộ dáng cùng khí độ vô cùng giống phụ hoàng hắn. Y Trọng Nhân không khỏi cảm khái, ba hài tử non nớt ngày xưa, nay đều đã trưởng thành, ngay cả Đậu Tử cùng Bánh Bao cũng bắt đầu biết phiền não rồi.
Y Trọng Nhân mở miệng: "Nếu các ngươi vừa ý lẫn nhau, tỷ muội bọn họ lại không để ý thân phận đối phương, vậy thì ngươi thu cả hai đi. Nhưng thân phận của ngươi đặc biệt, ngày sau khi đăng cơ, ai là Hoàng hậu, ai là Phi, chuyện này rất dễ xảy ra mâu thuẫn.
Hậu cung nếu loạn, ngươi làm hoàng đế cũng sẽ không sống yên ổn được.Hoắc Vân Khai nói:Ta biết, đó cũng là nguyên nhân ta tìm nghĩa phụ.
"Y Trọng Nhân suy ngẫm, rồi nói:"Như vậy đi, ngươi trước đem các nàng mời đến Đông Cung, khoan hãy định danh phận, nhìn xem các nàng có để ý đến việc đó không.
Luận thân phận, các nàng chỉ có thể làm thị tỳ, nếu các nàng so đo chức vị Thái tử phi, vậy nghĩa phụ khuyên ngươi, nên buông tay trước khi quá muộn.
Nếu các nàng không màng danh phận, mà còn có thể dung hạ đối phương, thì ngươi cứ thú tỷ muộn họ, Phụ hoàng ngươi cũng sẽ không phản đối.
"Trên mặt Hoắc Vân Khai hiện lên một tia khoan khoái, gật đầu nói:"Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng nếu không nghe ý kiến của Nghĩa phụ, lại cảm thấy có chút chột dạ.
Ta đã biết nên làm như thế nào.Ân.
"Y Trọng Nhân không quá lo lắng về Thái tử, hiện tai y lại lo lắng về một chuyện khác."Bánh Bao sao lại biết được thân phận của nó
"Hoắc Vân Khai nhất thời lạnh mặt:"Phụ hoàng muốn chọn lựa vài người thích hợp từ trong nhóm con cháu của đại thần từ tứ phẩm trở lên, để bồi Bánh Bao cùng Đậu Tử đọc sách.
Phụ hoàng nói vốn phải chọn từ sớm, nhưng Bánh Bao cùng Đậu Tử không thích ngoại nhân, nên cứ dùng dằng đến hiện tại.
"Qua vài năm nữa Bánh bao cùng Đậu Tử sẽ đến tuổi xuất cung kiến phủ, nên Phụ hoàng muốn tìm vài bằng hữu cho tụi nó, về sau ra cung cũng có nơi đến thăm hỏi."
"Phụ hoàng để các hài tử có điều kiện phù hợp theo quản gia nhà mình tiến cung, Bánh Bao cùng Đậu Tử vì tò mò, nên đến nhìn trộm, nào ngờ lại nghe được vài tiểu tử đang bàn tán về thân thế của Bánh Bao. Bảo rằng Bánh Bao chỉ là được nhận nuôi, nếu được Đậu Tử chọn mới là tối hảo.
Nghĩa phụ, chuyện này người cứ giao cho ta đi, ta nhất định sẽ làm cho bọn họ biết Bánh Bao cũng là Thân đệ đệ của ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!