Chương 43: (Vô Đề)

Đệ tứ thập nhị chương

Không gian im ắng không một tiếng động, Hoắc Phong nhắm mắt lại, vuốt ve lòng bàn tay không tính là nhẵn nhụi nhưng lại khiến hắn mê luyến của Y Trọng Nhân.

Khi đó, thái dương chói chang trên cao, chính người này đã dùng đôi tay lạnh lẽo như vậy bất động thanh sắc mà lau đi mồ hôi cho hắn, cắt đứt dây thừng trên người hắn, đem tín vật của Vân Khai trộm nhét vào trong tay của hắn.

Trọng Nhân… Trọng Nhân…

"Thứ ngươi cho ta ăn chính là"Thiên tâm đan

Phần eo Hoắc Phong lại chậm rãi luật động. Y Trọng Nhân còn chưa bình phục cảm xúc vừa mới dâng trào, câu hỏi của Hoắc Phong khiến y mất nửa ngày mới hiểu được.

Ân…

Giống như trả lời lại giống như rên rỉ, song mâu Y Trọng Nhân khép hờ, biểu hiện tràn ngập phong tình. Hoắc Phong không hỏi thêm nữa, hắn đã có được câu trả lời mong muốn.

Tiếp đó Hoắc Phong cũng không nhiều lời vô nghĩa, chỉ chú tâm vào tình sự triền miên. Hắn tin, cảm giác tuyệt vời như vậy, cũng không chỉ mình hắn cảm nhận được.

※※※

Trên giường, Hoắc Phong từ phía sau ôm lấy thắt lưng Y Trọng Nhân, người còn lại thì mệt mỏi đưa lưng về phía Hoắc Phong, y muốn ngủ. Hai lần sau Hoắc Phong hành quân lặng lẽ, đó cũng là lý do vì sao Y Trọng Nhân không giống như lần trước, trực tiếp bị làm đến bất tỉnh nhân sự.

Hoắc Phong được y đồng ý, sau khi chấm dứt tình sự thì giúp Y Trọng Nhân thanh lý sạch sẽ, còn thượng dược cho y, Y Trọng Nhân vốn định tự làm, nhưng Hoắc Phong không chịu rời đi, y cũng không thể ở trước mặt người này mà làm chuyện đó được.

Dù sao hắn cũng thấy hết rồi, y cũng mặc kệ.

Trọng Nhân.

… Ân. Y Trọng Nhân thiêm thiếp ngủ.

"Vì sao ngươi lại đi ám sát Tư Mã Hiến Ngươi cảm thấy ta không đấu lại gã sao"

Chuyện này Hoắc Phong vẫn luôn canh cánh trong lòng. Hoắc Phong thừa nhận, hắn vẫn rất là để ý dến việc bị Y Trọng Nhân nói là người nhu nhược.

Y Trọng Nhân chỉ muốn nhanh chóng đi ngủ nên thấp giọng lẩm bẩm:

"Ta không cho phép xuất hiện sự tình vượt khỏi kế hoạch của ta… Bất quá chỉ là một tên thần côn, không biết tự lượng sức… Ta muốn, ngủ…"

Đầu óc dần mê mang, Y Trọng Nhân chống đỡ không được nữa trực tiếp đi gặp chu công. Thân thể y bất đồng với người thường, *** qua đi sẽ đặc biệt mệt mỏi.

Nằm sau lưng y, Hoắc Phong vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, rồi, khóe miệng gợi lên một tia tươi cười sung sướng.

Nói vậy, người này căn bản là hạ quyết tâm muốn trợ hắn đoạt cho được thiên hạ. Nếu ai cản trở kế hoạch của y, kẻ đó tất chết. Giết Trương Trung, Tôn Quý Vũ, giết cả Tư Mã Hiến, đưa tai mắt đến bên người Như Quý phi… Hết thảy đều vì hắn.

Hoắc Phong phiền não rồi lại hạnh phúc.

Phiền não là vì Y Trọng Nhân không tín nhiệm thực lực của hắn, còn hạnh phúc, đương nhiên là do Y Trọng Nhân vì hắn mà an bài toàn bộ.

Hắn tin tưởng, nếu Y Trọng Nhân lựa chọn người khác, vậy hôm nay người ngồi trên ngai vàng đế vương kia tuyệt đối không phải là hắn. Chẳng lẽ, chỉ bởi vì trên tay hắn có binh quyền ư Hoắc Phong đột nhiên rất muốn biết Y Trọng Nhân có phải hơi thích hắn rồi không.

Nếu trong lòng không có lưu luyến, vậy thì tại sao có thể vì hắn vạch định kế hoạc đến mức này

Hoắc Phong không khỏi tự mình đa tình, lại nhịn không được nghĩ như vậy. Bất quá Y Trọng Nhân đã muốn ngủ say, hắn chỉ có thể ôm chặt đối phương, khẽ hôn lên những dấu vết lưu lại ở trên cổ y. Có tình ý hay chăng kỳ thật đều không sao, cả thân xác lẫn nhân tâm, toàn bộ đều sẽ thuộc về hắn.

Mang theo tự tin như vậy, Hoắc Phong nhắm mắt lại, sớm hay muộn có một ngày, hắn có thể quẳng đi mọi gánh nặng mà cùng người này ôm nhau ngủ. Ngày đó, sẽ không còn xa.

Thời điểm Hoắc Phong rời giường, Y Trọng Nhân mở mắt ra nhìn hắn rồi lại ngủ tiếp, Hoắc Phong cũng muốn ngủ thêm chút nữa, nhưng ai bảo hắn là Hoàng thượng làm chi Trong Ngự thư phòng còn có một đống thần tử đang đợi hắn đến nghị sự đó.

Mang theo thân tâm (tinh thần và thể xác) thỏa mãn, Hoắc Phong tùy ý ăn tảo thiện rồi đi thẳng đến Ngự thư phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!