Trần Dung trở về sân viện, đối diện với Bình ẩu và Thượng tẩu hai mắt đẫm lệ, vẻ mặt thương cảm nhìn nàng.
Nàng mở to mắt nhìn, ngạc nhiên hỏi: Sao vậy?
Bình ẩu dùng tay áo lau nước mắt, đau khổ nói:
"Nô cũng không biết, nữ lang yêu quý Vương gia Thất lang đến thế!"
Thượng tẩu đã ở một bên thở dài:
"Nữ lang, Vương gia Thất lang là người thế nào chứ? Về sau người vẫn nên quên ngài ấy đi."
Trần Dung muốn cười mà không thể, miệng nàng bất giác khẽ cong lên, cũng lười giải thích, xoay người đi vào tẩm phòng.
Ngày hôm sau, Trần Dung đang rửa mặt chải đầu thì nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng cười ríu rít của nữ tử. Dường như nghe thấy động tĩnh ở bên
trong, một nữ lang kêu lớn:
"A Dung, mau mau đi ra cùng chúng ta chơi đùa đi."
Một nữ lang khác cũng bật cười, theo nàng ta nghiêm
trang hô gọi:
"A Dung có rảnh rỗi không? Ngoại ô thành Nam Dương có hồ nước trong xanh, đoàn người đang muốn đi chơi đây."
Bình ẩu nghe đến đó, tức giận nói thầm:
"Những người này, đúng là không có ý tốt mà!"
Mắng đến đây, bà lo lắng nhìn Trần Dung, nhưng mà, xuất hiện trong gương, là một tươi cười không cho là đúng. Tươi cười này, từ sau tối hôm qua tấu
cầm đã nhiều lần xuất hiện.
Mỗi lần Bình ẩu nhìn thấy, đều trăm tư không thể lý giải.
Trần Dung đứng lên, nàng đẩy ra cửa phòng.
Cửa phòng kẹt mở ra, chúng nữ đồng thời quay đầu nhìn. Thấy Trần Dung
chậm rãi bước ra, các nàng hứng thú đánh giá, một đám vẫn đang nhịn
cười.
Trần Dung không hề chú ý tới, nàng bước đến gần mấy nữ lang, nói:
"Đi ngoại ô thành Nam Dương sao?"
Trần Vi coi như thân cận nhất với nàng, lúc này chạy chậm đến bên người
nàng, kéo kéo ống tay áo nàng, thấp giọng hỏi:
"Muội, muội không sao chứ?"
Nàng ta đối diện với đôi mắt sáng của Trần Dung, Trần Dung nhìn Trần Vi, lắc đầu, thản nhiên trả lời: Ta khỏe mà.
Một nữ lang Trần thị khác nhịn không được che miệng cười nói:
"Hôm qua lúc khai yến, muội còn nói muội nằm trên giường không dậy nổi, còn thỉnh đại phu đến mà. Hóa ra bệnh của muội không phải bởi vì đi đường mệt nhọc, mà là tương tư nên mệt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!