21
"Chỉ cần làm vừa lòng ông chủ là được rồi, cô ấy đầu óc thật cứng nhắc."
Nhưng kết quả thì rõ ràng.
Kho hàng gọn gàng hơn, việc xuất nhập có ghi chép rõ ràng, dữ liệu rất minh bạch.
Tìm cái gì cũng dễ dàng, hiệu quả của nhà máy được nâng cao.
Giám đốc Cao rất vui, lén tăng lương cho mẹ.
Ông còn chia cho mẹ một phòng riêng, chúng tôi không phải ở phòng container nữa.
Lúc đó mẹ như một ngọn đèn.
Mỗi khi tôi muốn giống các bạn khác đi theo thần tượng, đến phòng game, quán net.
Tôi lại nghĩ đến mẹ.
Mẹ khởi đầu thấp như vậy, không có ai hỗ trợ.
Nhưng mẹ luôn leo lên, không bao giờ bỏ cuộc.
Giờ mẹ còn mua sách kế toán về đọc, nói học thêm không bao giờ sai.
Mẹ cố gắng như vậy, tôi có lý do gì để buông thả?
Kỳ nghỉ hè lớp 6, mẹ đầu tư lớn mời chị Tư Tư, vừa đỗ vào Đại học Chiết Giang, dạy kèm cho tôi.
Chị ấy ảnh hưởng rất lớn đến tôi.
Chị dạy tôi không học vẹt, phải tìm ra quy luật.
Chị chỉ cho tôi thấy học tập có kỹ năng, không phải cứ dành nhiều thời gian là được.
Trước đó, tôi học một cách mơ hồ, cố gắng không có trọng tâm.
Sau đó, như có màn sương trước mắt được xóa bỏ.
Mẹ nói với giám đốc Cao về sự thay đổi của tôi, sau đó chị Tư Tư cũng kèm luôn cả Cao Triết Viễn.
Cậu ấy cũng tiến bộ không ít.
Nhiều năm sau khi điện thoại thông minh phổ biến, tôi thấy chị Tư Tư được bình chọn là giáo viên xuất sắc trên mạng xã hội.
Có thể thấy chị ấy bẩm sinh hợp với nghề này.
Sau lớp 7, thành tích của tôi tiến bộ nhanh chóng.
Từ hạng 250 của lớp lên hạng 200 rồi hạng 100.
Kỳ thi cuối kỳ lớp 8, tôi đứng thứ 85 trong lớp.
Không phải là xuất sắc nhất, nhưng khi nhập học tôi đứng hạng 300.
Mẹ nhìn bảng điểm, khóc:
"Tốt lắm, chỉ cần giữ vững thành tích này, thi vào nhất trung không thành vấn đề."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!