Khi bị Caesar bịt miệng, Laura mới để ý đến bác sĩ đang đứng phía sau anh.
Bác sĩ với gương mặt đầy nghiêm trọng nhìn cô.
Laura chớp chớp mắt, mặc dù đang bị Caesar ôm chặt, cô vẫn cố gắng đưa tay ra vẫy nhẹ trong không trung như chào hỏi thân thiện.
Bác sĩ chưa kịp đáp lại, Laura đã bị Caesar bế vào phòng, cánh cửa đóng sầm lại sau lưng họ.
Anh có thể cảm nhận rõ ràng sự rối ren trong tâm trí mình lúc này.
Tâm trạng của Caesar hiện giờ vô cùng tồi tệ.
Kẻ không biết trời cao đất dày này, trong suốt một năm qua, những ngạc nhiên mà cô mang lại đều đủ để anh muốn chĩa súng vào đầu cô và bóp cò.
Nhưng đối phương thì lại hoàn toàn không biết xấu hổ.
Như ngay lúc này, dù vừa để người khác nghe thấy những lời như thế, cô vẫn không hề có chút ngượng ngùng hay e thẹn nào.
Thậm chí, khi Caesar bế cô lên, Laura còn chủ động vòng chân qua hông anh, tay níu lấy vạt áo ngủ của anh, miệng không ngừng phát ra những âm thanh phấn khích,
"Thầy Caesar, thầy không được bắt nạt học trò của mình đâu nhé—"
Caesar mặt lạnh như tiền,
"Giờ ai đang bắt nạt ai đây?"
Đáng lẽ anh không nên đưa cô đến trường, mà là gửi đến nơi đào tạo diễn viên chuyên nghiệp.
Đúng là con nhóc ranh ma.
Laura làm như không nghe thấy, tiếp tục nhập vai
"cô học trò bị giáo viên không lương tâm phạt vì học hành kém cỏi". Khi Caesar ra lệnh cô xuống, Laura ngược lại vòng tay qua cổ anh, áp đôi môi ngọt ngào của mình lên má anh, cọ cọ thân mật.
Caesar quát,
"Đừng để dính nước miếng của cô lên người tôi."
Laura không nghe lời.
Dù Caesar đã đặt cô xuống chiếc ghế sofa mềm mại, tay cô vẫn không chịu buông, thậm chí còn hôn lên bên má anh. Như một nhà thám hiểm vừa phát hiện ra kho báu, cô reo lên đầy phấn khích,
"Ồ, trên này có một cọng râu kìa!"
Caesar phớt lờ cô.
Laura ngồi trên đùi anh, như một chú chó con nghịch ngợm, cọ cọ khuôn mặt anh từ bên này sang bên kia, ngửi lấy ngửi để,
"Thầy ơi, mùi của thầy thật dễ chịu."
Caesar nói,
"Cởi bộ đồ này ra, và đừng gọi tôi là thầy."
Hai bím tóc của cô khiến Caesar càng thêm cảm giác tội lỗi. Sinh vật thấp kém và trơ tráo, nhưng lại xinh đẹp này cố ý hóa trang thành dáng vẻ khiến anh không nỡ ra tay, lại còn dùng cái giọng điệu như vậy để nói chuyện.
Laura dùng phần đuôi tóc mềm mại của mình cọ nhẹ lên mũi Caesar. Anh ngửi thấy hương nhài thoang thoảng. Trong làn hương, bàn tay anh bị cô nắm lấy.
Lòng bàn tay cô mềm mại, ấm áp, dường như không có sức mạnh gì. Nhưng Caesar là người biết rõ độ chính xác của cô trong bắn súng và ném đồ vật. Qua đôi bím tóc rối bời, anh nhìn thấy tấm bia ngắm dán trên tường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!