Chương 32: Không thể kiểm soát

Cùng giọng điệu đó, ngay cả chút châm biếm ở cuối, Laura cũng bắt chước một cách hoàn hảo.

Sự đau đớn trong kỳ dịch cảm khiến Caesar rơi vào trạng thái bức bối không thể xả, và sự từ chối của Laura như thêm dầu vào lửa.

Cô vừa mới thức dậy, vẫn mặc bộ đồ ngủ trắng tinh, trên chiếc cổ trắng ngần là dấu vết mà Caesar để lại ngày hôm qua, giờ đã đóng vảy. Caesar không biết cô đã dùng loại sản phẩm chăm sóc nào, nhưng giờ mùi hương trên người cô giống như hoa nhài phun nước bạc hà – hơi gắt nhưng cũng tươi mới lạ thường.

Caesar lạnh nhạt nói,

"Ngủ với tôi một lần, sau giờ học tôi sẽ đưa cô đi ăn tối."

Laura không mảy may dao động,

"Lý do này ngài đã dùng rồi."

Caesar muốn gõ vào đầu cô gái này, xem bên trong bộ óc nhỏ xíu không lớn hơn óc sóc kia chứa những ý nghĩ kỳ lạ gì.

"Không được ép buộc Omega" – đây là nguyên tắc mà mọi Alpha đều phải học, ngay cả khi người đó là người của tộc Asti.

Caesar hôm nay còn phải tiếp tục điều tra đám liều mạng hôm trước và tổ chức người Asti đứng sau chúng. Những việc này đòi hỏi anh phải giữ sự tỉnh táo..... Nhưng cô gái này, sản phẩm nhân tạo được cố tình đưa đến bên anh, vẫn không biết xấu hổ mà toả ra mùi hương ngọt ngào và quyến rũ.

"Ai bảo ngài hôm qua không làm?", Laura thở dài, nói với vẻ tiếc nuối,

"Ngài không biết sao? Những chuyện thế này giống như gà rán trong căng tin vậy. Ngài không lấy thì người khác sẽ cướp mất. Hôm qua không ăn, giờ hối hận cũng muộn rồi. Đùi gà không đợi người, tôi cũng không đợi người đâu. Chần chừ một chút, hối hận cả đời... Ưm!!!"

Caesar bịt miệng cô lại, kéo cổ tay cô sát vào người mình. Laura không phản kháng quá quyết liệt, nhưng rõ ràng không quen với sự tiếp xúc đột ngột của anh–hay nói đúng hơn, cô không thoải mái với sự thân mật quá mức từ người khác.

Caesar cúi người, đến gần cổ cô.

Trên làn da mềm mại ở cổ và vai còn vương lại mùi kem dưỡng thơm tho mà cô thoa tối qua. Caesar biết cô đã dành nửa tiếng để phủ kín cơ thể mình bằng loại kem dưỡng này. Khi mũi anh chạm vào cổ cô, cơ thể nhỏ bé dưới bàn tay anh khẽ run lên.

Hương nhài, hoa huệ, hoa quỳnh... Những mùi hương thanh nhã như đóa hoa trắng nhỏ xíu toả ra cùng hơi ấm của làn da cô, kết hợp với hơi thở từ đôi môi hé mở của cô, khiến Caesar cảm giác như có chiếc lông vũ nhẹ nhàng đùa trên mũi chú mèo con trong một buổi chiều đầy nắng.

Caesar phớt lờ sự run rẩy của Laura, chính xác tìm đến nơi anh đã cắn đêm qua.

Anh không tạo thêm vết thương mới trên cơ thể cô.

Tại vị trí vết thương đã đóng vảy, răng nanh của Caesar lại lần nữa xuyên qua, anh nếm được mùi máu của cô – thoang thoảng vị sắt, hơi mặn. Caesar tự hỏi liệu máu trong mạch của cô có phải là dung dịch hương nhài ngâm qua không.

Sự thu hút mãnh liệt toả ra khiến Caesar vô thức kéo cô sát vào lồng ngực mình.

Lồng ngực bị ép chặt, Laura phát ra một tiếng rên nhỏ, giống như tiếng thở dài bất lực.

Dù bị cắn vào tuyến thể, toàn thân run rẩy không ngừng, nhưng Laura không phản kháng. Dù quá trình này khiến cô đau đớn và khó chịu, cô vẫn ngoan ngoãn nép mình trong vòng tay của Caesar, để anh thoả mãn trong kỳ dịch cảm.

Thời gian không đủ để Caesar đánh dấu sâu hơn, anh chỉ có thể dùng cách tạm thời này để kiềm chế cơn khát.

Laura nằm im lặng, không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Đôi môi bị bàn tay Caesar bịt chặt. Cô không kêu ca, cũng không phản kháng. Đã quen với sự náo loạn của cô, giờ sự im lặng lại khiến anh cảm thấy đáng thương.

Một lúc sau, Caesar cảm nhận được cô đưa tay, nhẹ nhàng đặt lên ngực anh qua lớp áo sơ mi.

Không hiểu vì sao, khi răng anh rời khỏi cô, Caesar bất giác cúi đầu, đầu lưỡi chạm vào vết thương đang rỉ máu, dùng nhiệt độ cơ thể mình để xoa dịu.

Anh hôn nhẹ lên vết máu đó.

Cuối cùng, Caesar buông Laura ra.

Anh vẫn giữ vẻ ngoài lý trí của một Thượng Tướng – mái tóc bạc chải gọn gàng, bộ quân phục phẳng phiu, dây thắt lưng kim loại ghì chặt thân hình quy củ.

Bằng giọng lạnh lùng, Caesar nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!