Caesar từng học tại trường quý tộc trước khi trưởng thành.
Dù mang danh là công dân Đế quốc, nhưng không phải ai cũng thật sự bình đẳng như lời tuyên truyền.
Đế quốc đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh và chia cắt, cuối cùng mới hình thành liên minh Đế quốc hiện tại cách đây một trăm năm.
Cùng với sự phát triển vượt bậc về kinh tế và khoa học công nghệ, ngoài hoàng tộc và tầng lớp quý tộc vốn có, xã hội ngày nay vẫn bị chia thành các giai cấp khác nhau dựa trên tiền bạc.
Dù trên danh nghĩa là mọi người đều bình đẳng, tự do hòa nhập...
Làm sao có thể?
Giới tư bản nhân cơ hội chiến tranh và sự bùng nổ công nghệ để thu về khoản tài sản khổng lồ. Tiền bạc và quyền ngôn luận mãi mãi nằm trong tay số ít người. Từ việc học hành đến công việc, họ gần như không có sự tiếp xúc với những người bình thường.
Phần lớn mọi người không nhìn thấy cuộc sống của tầng lớp đặc quyền, ngây thơ nghĩ rằng cuộc sống của những người xung quanh là tiêu chuẩn, và rằng họ đang sống trong tự do mà Đế quốc tuyên truyền.
Hoặc, khi họ nhìn thấy cuộc sống khốn khổ của người Asti trong những khu ổ chuột thành phố, họ vừa bịt mũi tránh xa trong sự ghê tởm, vừa cảm thấy may mắn vì mình sinh ra trong gia đình công dân Đế quốc.
Từ bi kịch của người Asti, họ cảm nhận được hạnh phúc no đủ hơn.
Đó chính là cuộc sống thường ngày của phần lớn công dân Đế quốc.
So với các quý tộc khác, Caesar có nhiều tiếp xúc với công dân Đế quốc hơn hẳn.
Anh tuân theo tín ngưỡng của mình, chọn học tại trường quân sự của Đế quốc – nơi mà số lượng công dân Đế quốc đông hơn hẳn con cháu quý tộc. Dù sao, phần lớn quý tộc không chịu nổi những gian khổ ở đây.
Quý tộc không được phép vào Hạ viện, quyền hạn của Thượng viện không đủ để hiện thực hóa lý tưởng chính trị của Caesar.
Anh đã sống chung với nhiều công dân Đế quốc trong thời gian dài, không phải với tư cách là trưởng nam của gia tộc Salieri, mà như một quân nhân bình thường của Đế quốc.
Vì vinh quang và sự phồn vinh của Đế quốc.
Pháo hoa bên hồ rực sáng như mưa, trong khu vườn được người Asti chăm chút kỹ lưỡng. Dưới bóng cây xanh, Caesar – giờ đây đã là một Thượng Tướng – lần đầu tiên phá vỡ nguyên tắc mà anh luôn giữ vững.
Hôm nay anh không mặc quân phục, vi phạm quy tắc.
Người Asti đúng là một yếu tố bất an.
Họ thông minh, ranh mãnh, đầy những mưu mô hiểm độc.
Họ quyến rũ, cố tình dụ dỗ người khác phạm tội nhưng không bao giờ chịu trách nhiệm.
Họ sẵn sàng kéo người ta xuống vực thẳm, không ngần ngại hay giới hạn, chỉ để đạt được mục đích.
Dù phải dâng hiến thân thể, linh hồn, dâng hiến tất cả những gì mình có, dâng hiến cả trái tim, họ cũng không thấy đau lòng.
Laura không đau lòng.
Cô đặt tay lên vai Caesar, chạm vào chiếc áo sơ mi đã ấm lên bởi thân nhiệt và màn đêm lạnh lẽo.
Laura nghiêng mặt, áp má mình lên má anh, thăm dò dần đến khóe môi. Caesar ban đầu chỉ quan sát cô bằng ánh mắt dò xét, nhưng khi Laura chủ động chạm môi anh, cơ thể người đàn ông cứng lại.
Caesar không đẩy cô ra.
Giống như trong giấc mơ anh từng có.
Caesar tự tay chôn vùi giấc mơ đó vào bùn đất.
Dưới ánh trăng và pháo hoa rực rỡ, Caesar đủ rõ ràng để nhìn thấy khuôn mặt của Laura – dấu ấn của một người Asti. Cơ thể mảnh khảnh, chiếc váy trắng mong manh như mạng nhện dễ vỡ, đầu ngón tay tái nhợt vì dùng lực, móng tay gãy, mạch đập và nhịp tim dồn dập.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!