Chương 16: Hoa nhài dưới trăng

Caesar không phải lần đầu gặp tình huống như thế này.

Chỉ là chưa từng có ai như Laura, táo bạo và thẳng thắn leo lên giường anh, như một chú heo con ngang nhiên chiếm lấy chỗ ngủ của anh.

So với sự liều lĩnh của chú heo nhỏ này, Caesar còn đang bận tâm một vài vấn đề khác.

Caesar nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô:

"Làm thế nào cô vào được đây?"

Laura kéo chăn xuống, vì sợ lạnh nên cô quấn kín người, chỉ để lộ đầu ra.

Cô rõ ràng vừa tắm rửa xong, mái tóc xõa tung sạch sẽ, vết thương trên má cũng được thoa thuốc, ánh mắt đầy mong chờ nhìn Caesar.

Arthur cho tôi vào.

Caesar hỏi:

"Cô đã nói gì với anh ta?"

Laura vô tội đáp:

"Tôi chẳng nói gì cả. Arthur nhìn thấy tôi liền bảo anh ấy hiểu rồi, sau đó cho tôi vào. À... Anh ấy còn hỏi tôi có cần biện pháp phòng ngừa gì không,"biện pháp phòng ngừalà gì vậy?

Caesar: ...

Anh ngồi bên giường, từ trên cao nhìn xuống Laura.

Caesar hỏi:

"Cô có biết tôi sẽ làm gì với những thứ nằm trên giường tôi không?"

Laura:

"Ừm... giống như lần phát tình đầu tiên à?"

Caesar sửa lại: Không chỉ thế.

Laura co ro trong chăn, chớp mắt ngơ ngác, không hiểu ngay ý nghĩa lời Caesar nói.

"Giáo viên trong trường chưa từng dạy cô sao?" Caesar không tiến lại gần, chỉ nhìn cô từ xa rồi hỏi:

"Alpha sẽ làm gì với Omega trong kỳ dịch cảm... Cô không biết à?"

Laura lắc đầu.

Thực ra, trong số các đứa trẻ được đưa vào dinh thự, cô đã thuộc nhóm lớn tuổi hơn. Nhưng các cô bé ấy chưa đến tuổi học những kiến thức chi tiết hơn, chỉ mới được dạy cách sử dụng thuốc trong kỳ phát tình.

Cô nói:

"... Giáo viên vẫn chưa kịp dạy chúng tôi."

Câu nói đó dường như khiến cô nhớ đến điều gì, giọng cô thấp thoáng nỗi buồn mà Caesar nhận ra.

Hương hoa nhài dịu nhẹ thoảng qua gần đó, mong manh, yếu đuối, tựa như không thể chống chọi trước bất kỳ tổn thương nào.

Cô giống như một cành nhài mọc lên từ bùn lầy.

Một cành nhài có độc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!